DÒNG CHẢY thực sự nói về điều gì? — FLOW (Lạc trôi)

preview_player
Показать описание

===============================

Đây không phải review phim hay tóm tắt phim!

DÒNG CHẢY thực sự nói về điều gì? — FLOW (Lạc trôi)

#phephim #reviewphim #flowers

0:00 Intro
1:05 Độc lập hay hòa hợp?
6:11 Giải thoát hay thích nghi?
11:46 Hợp lực hay bản năng?
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Nếu để ý kĩ bạn sẽ nhận ra con cá voi đã luôn dõi theo và giúp đỡ cả nhóm động vật trong suốt cuộc hành trình. Nhưng do không hiện diện ở trên thuyền nên các con vật không thể thấy nó. Đối với mình, hình ảnh con cá voi như là những con người âm thầm giúp đỡ và ủng hộ chúng ta trong cuộc đời. Ta thường chẳng nhận ra họ, chỉ tới khi mất họ rồi, ta mới thấy tiếc thương. Cũng giống như con chim thư ký, cái chết của cá voi cũng là điều tất yếu trong dòng chảy của cuộc đời. Chú mèo đen ở cuối phim cũng nhận ra được rằng chú ta chẳng thể cứu hết được những người bạn, ngụ ý của phim ở đây có lẽ nói lên rằng việc có thể làm duy nhất bây giờ là tiếp tục sống và trân quý những người bạn đến với cuộc đời mình. Cuộc sống là vậy, có người đến có người đi, vậy nên hãy biết ơn và quý trọng những khoảng thời gian còn được ở bên nhau.

huynguyenvu
Автор

Dù để so sánh thì mình thích The Wild Robot hơn nhưng mình cũng hiểu được tại sao Flow lại thắng Oscar. Phim hay phim dở tuỳ thuộc vào nhân sinh quan mỗi người, với mình thì phim rất là ý nghĩa. Thứ nhất là hoàn toàn nể phục nhà làm phim, dù quy mô nhỏ và kinh phí thấp nhưng những đoạn cảnh quan thiên nhiên và những đoạn cảnh tàn tích của nhân loại làm rất tỉ mỉ và rùng mình, những đoạn đó làm cảm xúc của minh rất hỗn độn, vừa vui vừa buồn.

Những con cá trong đoạn bắt cá thì làm khá là không thực tế và .."xấu" nhưng bù lại, lại là cảnh vui tươi nhẹ nhàng và nhịp nhanh nhất phim, thành ra lại là đoạn mình thích nhất. Việc phim không có thoại cũng làm cho mình lúc xem phim phải suy nghĩ cực kỳ nhiều, nên nhịp phim chậm vậy chắc đaọ diễn cũng biết thế để người xem có thời gian tiêu hoá những thứ mình nghĩ suốt bộ phim.

Việc Oscar trao giải cho một phim "tư nhân" làm mình khá bất ngờ và cũng vui, vì nó sẽ thúc đẩy các nhà làm phim độc lập sáng tạo và làm ra nhiều những bộ phim hay hơn, và từ giờ những hãng phim lớn cũng sẽ phải nâng chất lượng làm phim của mình vì họ sẽ không còn giữ vị trí độc tôn để tiếp tục rửa tiền và làm ra những bộ phim tệ hại nữa.

BreadBasket
Автор

Cá nhân mình thì cảm thấy sự hay nhất nằm ở mỗi bộ phim chính là sau những thông điệp được cài cắm xuyên suốt đến tận cùng, điều gì còn tồn đọng lại, tạo ra nhiều sự liên tưởng và hình ảnh cho bản thân người xem nhất mới chính là điều ý nghĩa nhất.

Để mà nói thì trước hết là về chú chim, xét từ vẻ ngoài là trắng và cam kết hợp với nhau khiến mình liên tưởng đến quẻ Thiên Hỏa Đồng Nhân trong Kinh Dịch với hình tượng Thiên- Trắng, Hỏa-Cam rằng thời buổi đại đồng nơi mà mọi người cùng hợp sức với nhau, bất kể giống loài bất kể địa vị, và trùng hợp thay người mang biểu tượng Thiên Hỏa Đồng Nhân lại chính là người chèo lái con thuyền suốt những thuở khó khăn. Nhìn bộ phim dựa trên góc nhìn của Phương Đông thì Chú Chim mang hình tượng của một thánh nhân thời loạn thế, còn Chú Mèo mang hình tượng của người Hiền giả. Đạo đức kinh viết " Thánh nhân bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu" Thánh nhân không có nhân tính của con người thế tục nên xem hết thảy mọi thứ đều như nhau.

Chú chim ở khoảng khắc cuối sau khi đã dẫn dắt mọi người xong, đã chán ghét cảnh thế tục mà rời bỏ chiếc thuyền tiến vào vùng đất tiêu diêu, không bận tâm về những điều tầm thường nữa (Vì sao lại gọi Chim là Thánh Nhân vì nó đã vượt lên trên thiên tính của nó, có thể gạc bỏ đi sự ham muốn tầm thường như các đồng loại mà tiến gần đến chân tâm, con người ta vĩ đại không phải vì nói về những điều vĩ đại mà bởi vì sở hữu quyền năng hơn người, có thể đắm chiều trong ham muốn nhưng vẫn giữ lại được sơ tâm và vượt lên trên, như cách Chim có thể lèo lái cả con thuyền vượt qua khó khăn mà không động tâm trước những con vật nhỏ bé có thể làm no cái bụng thỏa mãn bản năng, như một thử thách liệu một nam nhân đang sức trai tráng ở cùng nơi với rất nhiều mỹ nữ và vẫn có thể giữ trọn sơ tâm được chăng? bao nhiêu người có thể giữ được sơ tâm đó, và Chim đã có thể giữ được)

Thế còn chú Mèo thì sao? nó cũng là người hiện diện trong hoàn cảnh đại đồng trên thuyền, cũng trải qua các đấu tranh nội tâm để trở nên rộng lớn hơn, vượt lên trên các cảm xúc vị kỷ mà quay về với chân tâm của mình. Vào giây phút cả Mèo và Chim bay vào không trung, khoảng khắc đó Mèo có lẽ chợt nhận ra nó không thể gạt hết mọi thứ để có thể trở nên một cách vô tâm như Thánh Nhân Chim, sâu trong nó vẫn là sự hiện diện của vị tha với những người bạn cùng sinh ra tử, nó quay trở lại thế tục để tiếp tục hành trình với những người bạn để tất cả cùng nhau có thể trở nên vĩ đại hơn. Và chính niềm tin đó đã không khiến nó thất vọng, nó nhận ra những người bạn còn lại cũng có nội tâm rộng lớn và quảng đại như nó.

Vào những khoảng khắc cuối khi chạy trốn khỏi nỗi sợ thực tại về cơn lũ, một lần nữa tưởng chừng như bản năng kia đã chiến thắng nó, nhưng có lẽ những hành trình khổ đau đã khiến nó thuần thành sức mạnh nội tâm hơn, nó vượt qua được điều đó và quay trở lại cùng đón nhận thực tại với 3 người còn lại nhìn vào mặt hồ tượng trưng cho bộ tứ biểu tượng đã tồn tại xuyên suốt không thời gian là "Sinh-Lão-Bệnh-Tử", "Thiếu âm- Thái âm- Thiếu dương- Thái dương", "Kim-Thủy-Mộc-Hỏa bao quanh Thổ", "Đông-Tây-Nam- Bắc". Cả 4 chỉ đứng đó nhìn vào mặt nước như soi xét từng góc cạnh, quán chiếu lại từng suy nghĩ của mỗi cá nhân, bất kể cho Qúa khứ-Hiện tượng- Tương lai như thế nào thì vẫn an yên bình thản chấp nhận cách mà mọi thứ đã-luôn-và sẽ tồn tại.

Là Thánh Nhân hay là Hiền giả tất cả đều không quan trọng, trải qua những khổ nạn và thử thách thập phần sinh tử rồi trở nên tha hóa, vẫn không không thuần hóa được bản năng thì đó chỉ là những cá thể hết sức tầm thường, yếu đối và vô nghĩa. Vượt qua mọi gian khổ, chịu đủ mọi uẫn ức mà vẫn giữ được sơ tâm chân tính trước sau không đổi ấy mới là hào kiệt tồn tại muôn đời như cách mà Mèo-Chó-Capybara-Vượn đã trở thành

kimhoc
Автор

Phim tuy không có thoại nhưng cách nó truyền đạt cảm xúc cực kỳ tự nhiên. Nhìn cách bọn động vật giao tiếp với nhau, không cần lời nói mà chỉ qua hành động, ánh mắt, là đủ hiểu.
Còn về cái đoạn cuối, tao cũng thấy nó mang ý nghĩa rất mạnh. Mỗi con vật nhìn vào mặt nước, thấy hình bóng của chính mình – như một phiên bản mới, một con người (hay con vật) khác sau hành trình vừa trải qua. Tao nghĩ đây chính là ẩn dụ cho sự trưởng thành. Chúng không còn như lúc đầu phim nữa, mà đã thay đổi sau những thử thách. Đó là cách phim nói về sự phát triển bản thân mà không cần lời thoại nào.
Một điểm nữa tao thấy hay là dòng chảy (Flow) trong phim không chỉ là dòng nước thật, mà còn là dòng chảy của cuộc sống. Mày có theo nó hay không? Mày chống lại nó hay hòa mình vào nó? Đó là câu hỏi mà con mèo đen và cả nhóm phải đối mặt.

kiramation
Автор

Coi phim có tiếng mấy mà ở rạp mình khóc hết 3 lần, chạy xe về nhà thì khóc 1 trận rõ to, vừa chạy xe vừa khóc, thường mình sẽ khóc trong mưa để không ai biết mình khóc, hôm nay dám khóc lúc trời nắng là do có cái kính nón.
Bao nhiêu uất ức những ngày qua dường như Flow là một sự xoa dịu đối với mình.
Mỗi lần bé mèo đen lạc trong biển nước, dường như đã sắp bỏ cuộc trước những cơn sóng lớn, thì luôn có một phép màu xảy ra với bé mèo, đó là chú cá voi. Hằng ngày mình đã từng trong tình cảnh như thế, cảm chừng như đã chạm đến tận cùng của sự tuyệt vọng, thì trộm vía thật may mắn sẽ có một ai đó đến và che chở cho mình, nhưng xong cơn sóng đó người này sẽ không còn ở cạnh mình nữa. Và cứ thế tiếp diễn đến lần này đến lần khác, tuyệt vọng và hy vọng.
Theo cá nhân mình, kết phim có vẻ không đẹp với bé mèo và các động vật đi cùng, nhưng dường như phim đã để lại cho chúng ta một tia sáng nhỏ nhoi, đó là sự sống của chú cá voi, và chú cá voi sẽ tiếp tục trên hành trình của mình và chú cũng sẽ tiếp tục giúp đỡ thêm những bạn động vậy khác.
Và chắc chắn sẽ không ít bạn không thích phim này, phim sẽ dành cho những ai đã từng trải qua nhiều đau khổ và tự trải qua cơn đau đó, nếu một ngày bạn cảm thấy bản thân cần được an ủi, hãy quay lại và nhớ đến bộ phim này.
“Và khi cơn bão qua đi, bạn sẽ không nhớ bạn đã vượt qua như thế nào, bạn xoay xở để tồn tại được ra sao. Bạn thậm chí sẽ không dám chắc, thật ra, liệu cơn bão có thật sự đi qua. Nhưng có một điều chắc chắn. Là khi bạn ra khỏi cơn bão, bạn sẽ không còn là cùng một người mà đã bước vào. Đó là những gì về cơn bão.” – trích trong Kafka bên bờ biển.

Imsominhie
Автор

Giống triết lý phật giáo. Những ai nhìn thấu cuộc đời mới thấy hay được.E=mc2. Vật chất vũ trụ cũng chỉ là năng lượng làm gì có chuyện sờ chạm nghe nhìn ngửi nếm được 1 sự vật tất cả chỉ là ảo ảnh tồn tại ở dạng năng lượng. Còn vốn dĩ vũ trụ là trống không không có vật chất. Và sự sống này chính là điều kỳ diệu, may mắn mà chúng ta có được nếu ko thì vũ trụ cũng chỉ là 1 khoảng không tối tăm ko có thứ gì. Vì thế nên sống thoải mái nhất, sống là chính mình, sống cho mọi người, sống luôn mỉm cười cho xứng đáng 1 lần sống chứ giành giật, sân si, phán xét làm chi

mashupvpopcover
Автор

Có lẽ sẽ ko hợp đại đa số và sẽ có nhiều bạn cảm thấy có những bộ phim khác xứng đáng hơn. Nhưng chân thành thì mk thấy đây là bộ phim đáng đc công nhận và mình không thấy "buồn ngủ".
Mình nhớ đến bài hát "Nghìn con nước chảy" có câu như thế này "Dương như mọi thứ đang rơi tự do dù lưng chạm đáy". Mình đồng cảm với tình huống được đặt ra trong phim, con nước đã dìm mình xuống không chỉ một lần, mỗi lần mình cũng đều ngụp lặn. Cuối cùng mình cũng chấp nhận một chuyện: có lẽ đời người sẽ là những cơn ngụp lặn luân phiên, tìm cách trốn khỏi nó một lần sẽ chỉ khiến mình càng thêm tuyệt vọng vào lần tiếp theo khi những suy nghĩ ập đến (giống như ban đầu con mèo trong phim đã vùng vẫy trong nước và tránh xa nó); học cách chấp nhận rằng nó sẽ đến, để nó đến như lẽ đương nhiên có lẽ sẽ khiến mình thích nghi và sống lâu hơn đc 1 chút. Mình vẫn đang luôn ngụp lặn như thế, chỉ biết cố gắng chuẩn bị đầy đủ nhất có thể cho những lần triều dâng tiếp theo thôi.
Cuối cùng, mình thấy có bạn nói có bộ phim xứng đáng hơn, đó là đề cuất hay để mình xem nó vào dịp tới. Còn bộ phim này và những tác phẩm khác mà mình yêu, mình vẫn sẽ giữ nguyên sự tôn trọng cho nó.
Cảm ơn phê phim, mình không phải là người sâu sắc nên cũng không có nhiều góc nhìn sâu sắc và đa chiều như phê phim. Nhưng PP đã luôn để cho mình một góc an tĩnh để quan sát, để thở, để nghe, để khám phá trong an yên ❤❤❤

chillas_
Автор

Thích phê phim mãi ở những triết lý nhân sinh. Rất hay và nhiều điều đáng học hỏi

Dung_Tran
Автор

Phim NGẮN thế nhưng Cuốn PHIM để lại cho ta nhiều bài học quý giá về cuộc sống cô đúc nhưng kiến thức-thế giới và nhận thức cho cuộc đời của mỗi con người chúng ta, đem lại sự thư thái .Xứng đáng phim đoạt giải !

cuongo
Автор

Mình thì thấy thêm một tầng nghĩa nữa là phim là ẩn dụ cho hành trình trưởng thành của mỗi người. Cá voi với chim là cha mẹ, luôn trợ giúp mình nhưng rồi sẽ ra đi. Các con vật mỗi con là một tích cách mình có thêm khi lớn lên. Đầu phim con mèo nhìn xuống nước thì thấy chỉ có mỗi mình nó, đại diện cho sự nhút nhát, sợ hãi, thì cuối phim khi nhìn xuống nó thấy ngoài nó ra còn có những con khác, như là vẫn là một người nhưng có thêm nhiều phẩm chất khác
Nói chung phim mà đạt giải thì phải có rất nhiều tầng ý nghĩa, và không phải ai (hay không ai) có thể hiểu hết được. Giống như truyện "ông già và biển cả", ai không hiểu thì thấy chán thôi

東月-ig
Автор

Một bộ phim ko thoại mà vẫn truyền tải đc đầy đủ ý nghĩa thông điệp thì quá xứng đáng rồi.

quangtran
Автор

Bộ phim này làm tôi nhớ đến "Stray" một tựa game khá tương đồng cxg lấy góc nhìn của một chú mèo, nơi mà con người cũng không còn do chính những hậu quả do mình gây ra
"Stray" cũng giành đc giải game độc lập xuất sắc nhất vượt qua các game AAA tuong tự như "flow" vượt qua " the wild robot" hay "inside out"
Cả hai đều làm nên những thành tích không ai tưởng

sangphuc
Автор

ekip review hay quá, giọng đọc ko phải của AI lôi cuốn, thêm vào đó là từ ngữ và triết lý sống ekip muốn truyền tải làm người xem hiểu và thấm hơn, cám ơn ekip

antran
Автор

nghe xong mình chỉ ấn tượng với câu "Trái đất không cần được cứu". Không nhớ đã đọc ở đâu 1 câu nói hay như này "Nếu con người sống về thời nguyên thủy, chỉ cần 3 năm, Trái Đất sẽ sống lại và trở về nguyên sinh". "Con người là sâu mọt đã ăn hỏng Quả Cầu".

Y_Huyen
Автор

có lẽ ai từng nuôi chó mèo từ bé đến lớn thì có thể hiểu rõ hơn hành động của các nhân vật. Bộ phim khắc hoạ chân thực nhất bản năng, thói quen sinh hoạt của từng loại vật (trừ chú chim và cá voi, có lẻ 2 loài này đã hiểu được sứ mệnh từ đầu nên có những cảm xúc nhân hoá hơn). Khi xem phim, mình đắm chìm trong nó, cảm giác như bản thân là 1 chú mèo và bỏ hết những suy nghĩ của con người bên trong mình; Cái cảm giác sợ hãi khi bị rượt đuổi, cảm giác ngạt thở khi chìm xuống nước, cảm giác say sóng khi con thuyền lắc lư và cảm xúc của chú mèo với các người bạn đồng hành có chán ghét, có sợ hãi, có yêu mến rất chân thật như chú mèo nhà mình, có lẻ điều đó làm nên sự thành công của bộ phim =)) Ta ko thể đánh giá các loài động vật theo quy chuẩn của loài người được. Bộ phim kết thúc, mình vẫn như một chú mèo hoang mang chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra vậy!!

ngoctran-xyco
Автор

đang coi ở phút thứ 7, phải dừng lại để cảm thán. ngôn từ trong video thật sự quá sâu sắc, chỉ vài câu đơn giản thôi đã vẽ lên tron đầu mình rất nhiều hình ảnh. Cảm ơn vì đã được xem.

tovelinhtinh
Автор

Tôi xem mà lạnh người vì quá sâu sắc và đúng bản chất xã hội. Thấy mình đâu đó trong những nhân vật này.

Ledongminhtuoc
Автор

xem phim thấy tội con chim quá, cá nhân mình thấy con chim là tuyệt vời nhất, suy nghĩ lí trí, chín chắn, biết bênh vực, bảo vệ kẻ yếu, chỉ tiếc sau cùng nó phải nhận lấy cái chết😢😢

phamquang
Автор

dù cho không có thoại, nhưng qua từng con vật tui thấy được chính cả xã hội loài người bên trong, phản ánh toàn bộ nhân cách và bản chất của chúng ta từ câu chuyện này

Racheal_Saphie
Автор

Thực ra ngay từ khúc đầu đã lồng ghép phép ẩn dụ rồi. Khi chú mèo đen gặp chú chó trắng, cả 2 đi cùng nhau trên 1 chặng đường, nhưng khi chú chó phát hiện những chú chó khác trên con thuyền nhỏ đã đi theo thay vì tiếp tục đồng hành cùng chú mèo -> Có những người lớn lên cùng mình nhưng khi họ tìm thấy "đồng loại", họ sẽ rời mình mà đi. Tuy nhiên, bạn thời thơ ấu có thể gặp lại nhau trên đường đời, khúc sau chú chó đã tìm lại được chú mèo và cả 2 tiếp tục cuộc hành trình.

QuangNguyen-vfnz