Động lực thực sự đến từ đâu? Sách Nhà Giả Kim | Better Version

preview_player
Показать описание
Nếu bạn còn đang chênh vênh giữa đời, vẫn sống với một trái tim bất định, thì với khoảng hơn 2 giờ đồng hồ đọc cuốn sách Nhà Giả Kim (The Alchemist) này, bạn sẽ có thể tìm thấy đáp án cho riêng mình.

Video hôm nay là một bài chia sẻ thông qua cuốn tiểu thuyết kinh điển Nhà Giả Kim mang tựa đề: “Động lực thực sự đến từ đâu?”. Mời các bạn cùng lắng nghe!
----------------
Nếu bạn muốn mua sách giấy để đọc, có thể ủng hộ Better Version bằng cách mua qua đường link này nhé, cám ơn các bạn!
► Link mua sách Nhà Giả Kim:

👉 Đăng ký kênh Better Version của mình để cùng đón xem các video mới nhất nhé!
Xin chân thành cảm ơn❤️
------------------
𝐁𝐄𝐓𝐓𝐄𝐑 𝐕𝐄𝐑𝐒𝐈𝐎𝐍 – Cùng bạn trở thành phiên bản tốt hơn của bạn mỗi ngày

-------------------
© Bản quyền nội dung video thuộc về Better Version
☞ Vui lòng không Reup!

#nhagiakim #sachnhagiakim #reviewnhagiakim
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Một vài câu thú vị:
- Dám sống với ước mơ của chính mình
- Biết ủng hộ ước mơ con cái mình
- Chỉ có bản thân mới hiểu sống như nào là tốt
- Cái bẫy của sự tiện nghi
- Khi ta quyết chí làm gì cả vũ trụ sẽ hợp lực lại giúp ta đạt được điều ấy
- Tiếng gọi của ước mơ
- Mỗi người có quan niệm riêng về mơ ước
- Trân trọng và sống ở hiện tại
- Tình yêu thực sự là biết ủng hộ người mình yêu với ước mơ của họ
- Nỗi sợ là rào cản lớn hơn rào cản thực. Biết lắng nghe trái tim mình
- Không có đường tắt tới hạnh phúc
- Nếu một cuộc sống không có mục đích, sẽ chỉ như là một mê cung hỗn loạn. Tất cả những ai bước chân vào đó rồi. Cả cuộc đời này sẽ đều chỉ là một chuỗi loay hoay, chỉ để tìm kiếm lối thoát cho mình.
- Quá quan tâm được mất, sẽ chỉ luôn bỏ lỡ ước mơ
- Cái được gọi là vận mệnh, chính là điều chúng ta thực sự muốn làm
- Vì chúng ta không chịu đi bước đầu tiên, nên ước mơ cứ mãi xa vời
- Những gì đánh ngã bạn, sẽ làm bạn mạnh mẽ hơn
- Chỉ cần bạn có một đôi mắt tinh tường, giỏi phát hiện vấn đề cần giải quyết, và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác là được
- Buông bỏ, mới chạm tới được bến bờ của ước mơ
- Cậu phải luôn nhớ những gì cậu muốn
- Động lực thực sự, luôn đến từ sự sôi sục bên trong nội tâm
- Một người biết tại sao mình sống, có thể chịu đựng được bất kì cuộc sống nào
- Cuộc sống không phải là những ngày chúng ta từng sống, mà phải là những ngày đáng để chúng ta nhớ về
- Không ai có thể ngăn cản cuộc sống mà bạn muốn, ngoại trừ bạn
- Bạn phải tin tưởng rằng, không có một ngày mai nào bạn không vươn tới được

tronglinhngoang
Автор

Động lực thực sự đến từ đâu à?
Trước đây khi mình muốn có động lực để cố gắng học tập và làm việc, thì mình hay nghĩ tới mẹ, mẹ đã đi làm quần quật cả đời rồi, mình nghĩ tới lòng tự trọng của mình, không thể để những người coi thường mình đắc ý được, mình nghĩ tới tương lai, cuộc sống an nhàn và giàu có. Nó cũng có ích thật đấy. Nhưng dường như chưa phải là nhiên liệu thích hợp nhất cho quả tên lửa sắp rời bệ phóng, mình đã luôn cảm thấy thế.
Khi nghĩ về mẹ, mình cảm thấy mình phải bước đi, nhưng có gì đó nó giống như gánh nặng, có gì đó giống như nước mắt âm ấm ở khóe mắt, mình làm việc với tâm trạng buồn buồn. Khi nghĩ về danh dự của mình, mình thấy giống như bản thân làm việc như đang chiến đấu chẳng vì cái gì cả, mình sống cho người khác thì đúng hơn. Còn khi nghĩ về những người có thể coi thường mình, mình thật sự rất sợ người ta cười chê mình yếu kém, thì mình lại làm việc với một cái tâm thế lo lắng, lúc nào cũng sợ bị săm soi, sợ phạm lỗi. Tất cả những động lực kiểu thế đều đem đến cho ta những tác dụng phụ phải không?
Sau đó mình chuộng lối sống tối giản hơn. Mình đã nếm đủ mệt mỏi trên đường đời để biết rằng bản thân hợp với một bộ quần áo dễ chịu, đa năng hơn là một bộ đồ lộng lẫy chỉ dùng cho những dịp nhất định. Ý mình là, mình đã sống cho cảm nhận của mình. Chính cách sống đó rồi lại kiến tạo lên cho mình một lối làm việc khác. Lối làm việc có thời gian giới hạn, không đuổi theo chủ nghĩa hoàn hảo nữa, tự do sáng tạo về cách thức làm việc không giới hạn, trước khi làm việc phải tạo ra môi trường làm việc tiện nghi đã. Khi đã có tất cả những điều kiện trên, công việc là thứ được hoàn thành và tiến triển theo thời gian, không có giây phút nào là đứng yên và cũng không có chỗ cho những cảm xúc bên lề. Tập trung hơn, hiệu quả hơn, hài lòng hơn, và cũng hiểu rõ một phần những khuyết điểm của sản phẩm do mình tạo ra.
Thế rồi mình nhận ra, cuộc sống của mình đã tự nhiên lăn bánh như cách từng công việc nhỏ được giải quyết. Những câu chuyện tích lũy lâu ngày dần được lôi ra hết. Tâm trí mình trống rỗng và lạnh tanh. Chẳng còn nỗi lo nào nữa. Không phải bởi vì những vấn đề tự nhiên đã biến mất, mà bởi mình đã tin vào khả năng đương đầu của bản thân, rồi chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết của nó. Những cách giải quyết nên tìm cách tốt hơn, phù hợp với bản thân hơn chứ không tìm cái tốt nhất, phù hợp với đại chúng nhất. Và một điều nữa, buông bỏ cũng là cách giải quyết tốt như bao cách kia.
Vậy điều gì đã giúp mình tiến lên phía trước như thế. Chắc chắn không phải là những điều mình liệt kê đầu tiên phía trên kia rồi, chúng chỉ phản ánh nỗi sợ thầm kín của ta thôi. Đáp án chính là cuộc sống bản thân nó tự mình đã là sự vận động. Chúng ta chỉ dừng lại khi đã chết. Những ngôi sao kia chỉ ngừng sáng khi thôi cháy. Gió ngừng thổi sẽ không còn là gió. Chấp nhận cuộc sống, hiểu rõ mình và những gì cần làm để duy trì sự sống, tôn trọng nó, để nó dẫn đường thì cuộc sống ta cứ tự lăn đến nơi cần đến mà thôi.
P/S: chuyện mình để cái gì dẫn đường cũng là một vấn đề đấy. Nó giống như việc chọn một tấm bản đồ cho đích đến của mình vậy. Cậu chọn đương đầu với những nỗi đau và khâu lành chúng thì sẽ đi tới thỏa mãn. Cậu chọn chôn vùi nỗi đau thì chúng sẽ chẳng bao giờ để cậu yên cả, nó sẽ còn kêu gào tới khi nào cậu chịu nhìn về nó và đặt cho một cái tên mà thôi.

NamHoang-toli
Автор

“vì chúng ta không chịu đi bước đầu tiên, nên ước mơ sẽ cứ mãi xa vời”

ahphv
Автор

ĐỘNG LỰC ĐẾN TỪ MẤT MÁT

Đây là kinh nghiệm mình từng trải qua, đó là cái ngày mà mình phải nhập viện sau đó là được chuyển vào phòng mổ trong tíc tắc
Sau xuất viện, mình nhận ra sức khoẻ là thứ quý nhất trên đời này
Và từ đó, ko cần ai ép buộc, ko cần ai cổ vũ, mình đã luôn tự vận động tập thể dục suốt từ năm 2016 đến bây giờ

maxiyz
Автор

“Cuộc sống không phải là những ngày chúng ta từng sống, mà phải là những ngày đáng để chúng ta nhớ về.”
Nội dung hay, giọng đọc êm dịu. Thanks ad!

caocaocup
Автор

"Người thực sự sống, là người biết cách buông bỏ"

thanhthuyvu
Автор

sống ko có mục đích = mê cung hỗn loạn
quan trọng được mất = đánh mất ước mơ
phải làm để ko hối hận, đừng trì hoãn để rồi hối hận ( hành động, nỗ lực từng ngày khi còn nhiệt huyết)
theo ước mơ sẽ có lúc bơ vơ, xa vời nhưng hãy tôi luyện để trưởng thành.
buông bỏ để quyết tâm thực hiện ước mơ ( hi sinh những thú vui nhất thời để đi đến cùng)
HÃY THEO ĐUỔI ƯỚC MƠ CÁC BẠN NHÉ❤

dungleanh
Автор

Câu này hay nha ``Nếu ta quyết chí làm việc gì đó thì cả vũ trụ sẽ giúp ta thực hiện điều đó``

Nguyen_Van_Tien.
Автор

Mình đã trở thành sinh viên được 3 tháng, mình phải làm quen với cuộc sống tự lập, phải làm quen với môi trường mới, cách học mới, những con người mới và phải học cách hòa hợp với một người bạn cùng phòng. Mọi thứ khiến mình rơi vào trạng thái căng thẳng trong suốt thời gian dài. Nhưng khi nghe được câu chuyện này mình thấy rằng ai rồi cũng cần trải qua những khó khăn để trưởng thành, và mình chỉ nên giữ lấy ước mơ của mình làm điểm sáng duy nhất để sống và học tập thật tốt. Cảm ơn bạn rất nhiều.

NgocAnhNguyen-fuuj
Автор

Động lực thực sự sẽ trả lời lại cho tôi kết quả vào ngày mùng 1 tháng 3 năm 2024.
1. Hãy cứ yên lặng và làm đi
2. Ở đời ông trời sẽ đầy ai muốn làm gì đó, đày đủ rồi thì ông khắc chán thôi.
3. Bởi vậy mà chả ai gánh giúp mình cả, hãy cứ chịu đựng một mình. Cô đơn ắt là điều hiển nhiên

bell
Автор

Đây là cuốn sách mà mình thấy tạo nhiều sự "tranh cãi" giữa hai luồng ý kiến khen chê. Có lẽ nhiều người tìm đọc nó vì tò mò hoặc vì được review rất nhiều. Và, mình cũng nằm trong số đó. Sau hai lần đọc, mình ngồi viết một đoạn suy nghĩ...

NHÀ GIẢ KIM - PAULO COELHO
BỎ - ĐI - TÌM
BẠN CÓ ƯỚC MƠ NÀO KHÔNG!?

Tôi là Santiago, người đã tìm được kho báu của đời mình. Tôi thực sự hạnh phúc vì câu chuyện của tôi đã mang đến cho các bạn nhiều cảm hứng và thêm hy vọng trong cuộc sống.
Hồi đó, sau khi tìm được kho báu trong nhà thờ, tôi đã về nhà, sống với bố mẹ một thời gian, làm những việc cần thiết. Rồi tôi lên đường, đến với Fatima. Tôi đã cưới Fatima làm vợ, con cái chúng tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của mọi người. Chúng tôi đã có một cuộc sống hạnh phúc tại ốc đảo. Sau tất cả, kho báu lớn nhất của đời tôi là Fatima và các con của chúng tôi.
Cuộc đời tôi có thể được tóm gọn bằng những từ này: MƠ ƯỚC - BỎ - ĐI - TÌM. Và đây cũng chính là những kim chỉ nam mà tôi đã truyền lại cho những đứa con yêu dấu của tôi.

MƠ ƯỚC
Nghe có vẻ thật đơn giản và thừa thải vì mơ ước thì ai chẳng làm được!? Đúng vậy, nhưng thực tế, nhiều người còn không “dám mơ” hay “sợ” phải mơ ước!
Tôi cũng như bao người chăn cừu khác với một cuộc sống du mục, êm đềm và, tôi có ước mơ. Ước mơ thì có thể vô thưởng vô phạt, to có, nhỏ có nhưng tựu chung đều có phần phản ánh những mong muốn của mỗi ngườì. Và quan trọng hơn, chúng là "khởi đầu" cho những hành trình "có mục đích".

BỎ
Có người đã từng nói rằng: Vào mỗi buổi sáng chúng ta có hai lựa chọn: tiếp tục NGỦ với ƯỚC MƠ của mình hoặc THỨC DẬY và biến ước mơ thành SỰ THẬT.

Tôi cũng vậy, khi đã có ước mơ, tôi phải trăn trở với những sự đánh đổi: theo đuổi ước mơ, được là chính mình hay phải rời bỏ quê hương, nơi có gia đình, bạn bè để bước ra khỏi vùng an toàn, đi tới những nơi tôi chưa từng biết, gặp những người xa lạ, và có thể lắm, những nơi đó có nhiều hiểm nguy. Thêm nữa, hành trang mà tôi có cũng chỉ là số tiền có được từ đám cừu, hai viên đá và một cuốn sách, không ngoại ngữ, không người quen, không có nhiều kiến thức. Trong thời khắc ấy, tôi đã nghĩ tới Abraham, vị tổ phụ đã lên đường theo mời gọi của Đức Chúa-Thiên Chúa của ông. Ông là một người vô cùng giàu có, nhưng đã bỏ quê hương xứ sở để đến một vùng đất mà ông không hề biết, đến nơi mà Đức Chúa-Đấng ông tin sẽ chỉ cho. Nếu lên đường, có lẽ tôi cũng phần nào “liều lĩnh” như Abraham.

Cuối cùng, tôi đã nghe theo trái tim mình, ngẫm suy các "dấu hiệu" và lên đường.

ĐI
Tôi đi đâu? - Đi tới Kim tự tháp.
Tôi đi để làm gì? - Để tìm kho báu.
Kho báu đó có thật không? - Tôi không chắc, tôi chỉ thấy trong mơ và được vị vua xa lạ bảo hãy đi.

Vâng, mục đích thì rõ ràng nhưng cùng đích thì mơ hồ. Ngày đó, khi chuẩn bị lên đường, tôi nghĩ mình điên và có lẽ bất kì ai cũng nghĩ thế, trừ vị vua xa lạ kia.

Rồi khi những trắc trở ập đến, những nguy hiểm bủa vây như muốn nuốt chửng tôi và như là những dấu hiệu bảo tôi dừng lại. Thế giới như sụp đổ dưới chân tôi khi tôi mất sạch tiền khi chỉ mới bắt đầu hành trình, sự khắc nghiệt của sa mạc, sự nguy hiểm của chiến tranh và sự tàn nhẫn của những tên cướp. “Dừng lại đi, sao mày dại thế. Mày bỏ tất cả chỉ để đi tìm thứ hão huyền”-tâm trí vang vẳng những lời giục giã tôi bỏ cuộc. Nhưng tôi biết rằng mình không hề cô độc và "can đảm không phải là không sợ, nhưng là sợ mà vẫn làm". Những suy nghĩ đó đã giúp tôi mạnh mẽ hơn, can đảm hơn và tiếp tục hành trình.

TÌM
Tôi đi tìm một kho báu ở Kim tự tháp, đó là tất cả mục tiêu ban đầu của tôi. Nhưng hành trình lại cho tôi nhận ra những điều khác: kho tàng mà tôi đã tìm được đâu chỉ có vậy. Chính kẻ phản diện trong tôi cũng đã lợi dụng điều đó để thúc giục tôi dừng bước: khi đã có tiền nhờ làm việc tại tiệm pha lê, khi có gia tài khổng lồ từ ốc đảo, khi đã tìm được tri kỷ của đời mình.

Các bạn quý mến của tôi!
Xuyên suốt cuộc đời tôi là sự can đảm, dám dấn thân dám theo đuổi mơ ước CỦA MÌNH, không phải mơ ước của NGƯỜI KHÁC. Các bạn hẳn còn nhớ anh bạn người Anh trong chuyến đi tới ốc đảo cùng tôi. Anh ấy cũng như tôi, đi có mục đích. Nhưng anh ấy không thành công, vì sách thôi, lý thuyết thôi thì chưa đủ, anh ấy thậm chí còn không dám thử làm thí nghiệm chỉ vì sợ thất bại. Chỉ khi gặp được Nhà Giả Kim, anh ấy mới có những thay đổi để có được những kết quả cho riêng mình.

Các bạn thân mến,
Xuyên suốt hành trình của tôi đã được ghi chép trong cuốn sách, một điều ai cũng dễ dàng nhận ra, rất nổi bật trong câu chuyện đó là: dấu hiệu, sự học hỏi và lắng nghe con tim. Từ "dấu hiệu" được nhắc tới 49 lần đủ nói lên tầm quan trọng của nó. Thế giới các bạn đang sống khác xa với thế giới của tôi, ồn ào hơn, xô bồ hơn, chúng là những yếu tố cản trở bạn nhận ra đâu là dấu hiệu. Học hỏi một cách khiêm tốn từ những điều nhỏ nhất tới học từ những người khôn ngoan sẽ giúp các bạn mạnh mẽ hơn để chinh phục kho báu của mình. Các bạn thấy đấy, lũ cừu chẳng nói được, nhưng cũng đã chỉ cho tôi được vô số bài học quý báu. Còn với trái tim thì sao nhỉ!? Việc nhỏ thì quyết định bằng cái đầu còn việc lớn thì để cho trái tim, các bạn nhé.

Từ ốc đảo xa xôi, qua làn gió sa mạc tôi cầu chúc cho các bạn luôn có những ước mơ thật đẹp và sẽ trở thành NHÀ GIẢ KIM theo cách của riêng mình nhé.

petrust
Автор

Nếu chúng ta quyết định làm điều gì đó, thì cả vũ trụ giúp chúng ta làm điều đó❤️❤️

nhienbiia
Автор

Tôi thật sự đã có động lực sau khi xem video này. Cảm ơn Better Version.

THINHNGUYENTIVI
Автор

❤ phải nghe nhiều những thứ như này mỗi lần stress hoặc không có hướng đi, bế tắc …..
Nghe xong thấy lòng thoải mái

cuocsongma
Автор

Đã đọc qua sách nhưng chưa bao giờ hiểu được nội dung của quyển sách. Để rồi hôm nay được tình cờ nghe lại vào đúng thời điểm mình đang lạc lối, nó dường như là tín hiệu vũ trụ gửi tới mình. Cảm ơn kênh và chúc kênh ngày một phát triển hơn.

bongngosy
Автор

Vì chúng ta không chịu bước đi bước đầu tiên, nên ước mơ cứ thế mà xa vời
Buông bỏ mới chạm tới được bến bờ của ước mơ

thinamnguyen
Автор

"Đối với 1 người trong tim sáng rọi điều mà mình thực sự muốn làm thì trắc trở khó khăn trc mắt không còn là bất công hay cực hình. Mà nó là đc xem như thử thách để tôi luyện bản thân, bước đệm để chúng ta trưởng thành hơn."

PhuongThao-fzfp
Автор

Bóng dáng nhỉ.nhờ ad mà mình biết tác phẩm này.kho báu.bản ngã và mục đích trong mỗi con người.cám ơn bạn

DucHoang-poqf
Автор

Trời đất ơi tôi đã đọc hết cuốn sách từ rất lâu nhưng vẫn chưa nghiệm ra đc ý nghĩa xuyên suốt của nó, chưa cảm đc nó, hôm nay bài này đc suggest nên tôi nghe lại, và omg... sách hay thật sự

HuongTran-lnzs
Автор

Mình vẫn đang chật vật với việc tìm kiếm mơ ước của mình. Mình vừa mới tốt nghiệp ra trường và cảm thấy rất chới với, chợt nhận ra thứ mà trước đây mình nghĩ chỉ cần tốt nghiệp ra trường có việc làm là ổn. Nhưng bây giờ khi đã hoàn thành điều đó mình lại không cảm thấy hạnh phúc và không biết mình nên làm gì, sẽ đi về đâu và ước mơ thật sự của mình là gì.
Nếu ai đó đã từng rơi vào tình trạng như vậy xin hãy cho mình lời khuyên nhé. Mình rất cảm ơn ❤️

phuonghoa-hxpc