NẾU TRẦM CẢM LÀ MỘT MÀU SẮC, BẠN NGHĨ NÓ CÓ MÀU GÌ? | Nguyễn Hữu Trí

preview_player
Показать описание
NẾU TRẦM CẢM LÀ MỘT MÀU SẮC, BẠN NGHĨ NÓ CÓ MÀU GÌ? | Nguyễn Hữu Trí
Hải là một bạn học viên khoá học AYP 144 đã từng bị trầm cảm và bạn muốn chia sẻ về chặng hành trình bản thân vượt qua "nó", muốn chia sẻ những điều sâu kín mà những người trầm cảm rất khó để chia sẻ đến nhiều người hơn.
Và bạn có biết, những người trầm cảm, thực sự họ không muốn tự tử, họ muốn sống nhưng họ không biết cách làm thế nào đưa mình ra khỏi vấn đề đó. Và họ cũng muốn nhờ người khác giúp đỡ nhưng những lời cầu xin đó chỉ thốt lên trong im lặng thôi. Và sự im lặng đó đưa họ đến bước đường cùn. Và họ chọn ra đi như một sự giải thoát cho những bế tắc và sự bất lực của bản thân.
Anh mong là với sự ảnh hưởng của mình có thể giúp học viên của anh lan toả những điều này đến nhiều người hơn để những bạn trẻ đang phải đối mặt với trầm cảm có thêm động lực mạnh mẽ và kiên cường hơn vượt qua; để những người trong chúng ta thấu hiểu, quan tâm, yêu thương nhiều hơn và đưa cánh tay kịp thời để hỗ trợ những người thân yêu ngay cạnh mình đang đối mặt với "nó".

Lưu ý: Đây là nội dung được trích trong phần báo cáo dự án của khoá học kỹ năng AYP của anh. Khoá học không nhằm mục đích chữa trị trầm cảm.

__________________________
"Thông tin các chương trình tại HỌC VIỆN AYP của thầy Quéo:

▶️ CÁC KHOÁ HỌC GIAO TIẾP LÃNH ĐẠO

▶️ CÁC KHOÁ HỌC TÀI CHÍNH CÁ NHÂN

▶️ CÁC KHOÁ HỌC DINH DƯỠNG THỂ CHẤT

▶️ CÁC CHƯƠNG TRÌNH TƯ VẤN

▶️ CÁC CHƯƠNG TRÌNH HỘI THẢO SỰ KIỆN

---

Kết nối với Mr. Quéo (Nguyễn Hữu Trí) tại đây:

▶️ Hotline CSKH: 0983393342

---
❤️ Đừng quên Like, Share Video nếu thấy hữu ích nhé!
#nguyenhuutri #thayqueo #mrqueo
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Một người chị mà em biết đã mất vì bệnh trầm cảm. Trước đấy có lần chị đã từng nói với em rằng: "Những kẻ bị cho là ngu dại, những kẻ muốn tìm đến cái chết như một sự chấm dứt hoàn toàn cho những tháng ngày sống mà cũng như không ấy... Đôi khi lại là những kẻ khao khát được 'sống' hơn bất kì ai."

tayhue
Автор

Dưới gốc nhìn của một người đã từng bị trầm cảm không phải chỉ 1 lần. Em muốn được chia sẽ cho những ai đọc được bài này như sau.
"Bạn biết không, vào thời điểm đó, có thể mọi thứ rất tồi tệ, rất đen tối. Nhưng bên bạn vẫn có 1 người đó là chính mình, đừng đỗ lỗi, cũng đừng chì chích bản thân hãy ngồi trong bóng tối nhẹ ôm lấy và tha thứ cho bản thân, hãy cho phép bản thân chấp nhận mình đang không ổn, mình đang tổn thương, chấp nhận nó vì chấp nhận là bước đầu tiên cho tất cả. Hãy cho phép bản thân khóc hết mức có thể, khóc hết những gì mình kiềm nén. Đến một lúc nào đó, vào thời điểm bạn đã chạm đáy, một ánh sáng nhỏ nhoi sẽ hiện lên và ta sẽ nhận ra đến lúc ta đón chào con người mới.
Có rất nhiều người xem trầm cảm như một căn bệnh, 1 tội lỗi, nhưng bạn biết không, đó là lúc mọi âm thanh bên ngoài đều trở nên im lặng, chỉ có bạn và bạn, đó là lúc bạn nhìn thấy những đều tồi tệ nhất và cả những điều tốt đẹp nhất trong bản thân. Và đến một ngày bạn sẽ nhận được món quà quý giá nhất.
Vì vậy, đừng từ bỏ, cũng đừng chống đối, không cần suy nghĩ quá nhiều, hãy để cho tất cả cảm xúc được trôi 1 cách tự nhiên nhất, chấp nhận nó, ôm lấy nó. Cuộc sống chúng ta chỉ như những khoảnh khắc nhỏ bé của vũ trụ, bất kể khoảnh khắc đó là bao nhiêu, sống trọn vẹn với nó và bạn sẽ nhìn thấy những gì đẹp nhất.
Đừng từ bỏ!"
PS: Cuối cùng cảm ơn anh Trí đã chia sẽ dự án.
Lời cho Hải "em đã làm rất tốt và cũng rất mạnh mẽ, chị có thể cảm nhận được em đang chạm đến những gì tinh tế nhất trong em hãy khóc, hãy cười, hãy làm điều em muốn và một lúc nhìn lại em sẽ nhận ra, đó không đơn thuần chỉ là một căn bệnh, mà nó còn là 1 món quà".

minhthotran
Автор

"Màu xám tro, sự lụi tàn cảm xúc. Màu ánh trăng, suy nghĩ bị vẫn đục bởi xung quanh. Màu đen của sự tuyệt vọng, bế tắc. Nhưng cuối cùng của hơi thở sự tồn tại, những màu sắc ấy hòa quyện nhau, thật đẹp" - trích nhân cách đã chết.
P/s : hồi năm cấp 2 mình từng bị trầm cảm + rối loạn lưỡng cực + áp lực bởi môi trường độc hại từ nhà trường và gia đình nên đã có ý định tự tử. Câu nói trên là sự diễn tả về xung quanh mình lúc đó, và đến cuối năm lớp 7 sau khi đã thuốc quá liều thuốc ngủ để kết thúc thì bằng cách nào đó mình vẫn sống và kí ức bắt đầu ghi lại lúc mình đầu năm lớp 8 đồng nghĩa với 1 nhân cách trong tôi đã chết. Thật xin lỗi nếu như làm các bạn hụt hẫng 😟

lonerr
Автор

Nam mô a di đà phật, là một người đã từng bị rối loạn lo âu và trầm cảm khi mới 20, mình muốn nói với mn rằng, mình đã từng nghĩ sẽ ko thể thoát ra được, mình chìm vào và nghĩ mình sẽ ko chịu đựng nổi nữa, mình sắp phải giải thoát cho mình thôi. Nhưng rồi mình đọc Chú đại bi, mình ngồi thiền theo video thuyết giảng của thầy Minh Niệm, thể dục đều đặn, mình ko từ bỏ, và mình nghĩ cách dựng dậy chúng ta được nhất là tin tưởng vào bản thân, mình đã nghĩ đến chuyện mình còn muốn sống cùng với những người thương yêu của mình và cứ thế dần dần mình vượt qua được, mọi người à, đừng từ bỏ nhé! Trầm cảm ko phải bởi vì mn quá yếu đuối, nó nhắc nhở mọi người hãy trân trọng và yêu quý bản thân mình hơn, mình ko đáng phải sống cuộc đời như thế, mình xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn, tích cực hơn. Cố lên nhé mọi người, đừng từ bỏ nhé!

uyenminh
Автор

Cá nhân em, em cảm thấy trầm cảm của em là một màu trắng. Ban đầu em trách móc tại sao mình mãi vẫn không vượt qua được nỗi sợ hãi này và cho đến tận năm em học lớp 11 thì em mới nhận ra những điểm yếu trong tính cách của mình và em bắt đầu coi nó như là một phần trọn vẹn của em. Màu trắng này thể hiện sự trong sạch, tươi mới và niềm hy vọng rằng mình sẵn sàng vượt qua tất cả thử thách trong cuộc sống mình

NaughtyLuvcoko
Автор

E đã vài lần muốn tự tử... E k hiểu những gì đang xảy ra ở trong em. A Trí thật gan dạ khi làm những chủ đề như thế này.

nightsky
Автор

Với e, trầm cảm có màu xanh nước biển. Màu xanh này đậm dần khi biển sâu dần, cũng giống như e lớn dần lại thấy xung quanh lạnh lẽo dần. E như 1 người không biết bơi, không chịu nổi áp lực nước đè nặng dần lên tim và cũng không thể mở miệng kêu cứu trong làn nước xanh đậm dần đó. Dù vậy, e chưa từng nghĩ sẽ ghét màu xanh, ngược lại e rất yêu màu này. Vì chỉ cần e ngoi lên đc trên mặt nước, thì màu nước sẽ xanh màu của bầu trời, màu xanh hi vọng, e tin vậy !

trantrang.
Автор

Vô diện của “ vùng đất linh hồn” theo mình là hình tg nhân vật được xây dựng hay và sâu sắc nhất. Thật sự rất ý nghĩa khi chị lấy vô diện xây dựng diễn tả vấn đề trầm cảm❤️

trancongkhai
Автор

Màu của bầu trời đêm đó anh. Khi vừa đứng trước nó tất cả là 1 màu đen u tối. Nhưng đứng càng lâu ánh mắt sẽ càng sáng rõ. Đến một lúc ta ngước lên và thấy ánh sáng của những vì sao bé nhỏ, càng lúc càng nhiều và rồi nhận ra ta không cô đơn.

minhthotran
Автор

sống với trầm cảm là sống với " một cơ thể khao khát được sống cùng với một tâm trí tuyệt vọng tìm đến cái chết"

huynguyenquang
Автор

Màu tím ạ, vì nó được trộn từ màu xanh và đỏ. Màu xanh giống như nước mắt vì em khi bị trầm cảm rất hay suy nghĩ vẩn vơ rồi bật khóc, màu đỏ là màu tức giận là những cảm xúc luôn đc em kìm nén rồi khi vượt quá thì lại vỡ tung ra làm tổn thương mọi thứ em muốn bảo vệ. Màu tím chính là sự hòa quyện của 2 thứ màu đó, luôn cố gắng khiềm chế, nhẫn nhịn không nổi thì vỡ toang vừa làm tổn thương người khác, vừa khiến màu xanh trào ra làm em bật khóc trong vô thức đến khi trấn tĩnh lại thì mọi thứ đã sảy ra rồi... Khi đấy em chỉ biết im lặng, tiếp tục kìm nén nước mắt và những lời xin lỗi trong tim. Đôi khi em tự hỏi em có tính cách gì vì em chưa bao giờ nói cảm xúc của em với một ai và khi yếu đuối nhất em vẫn chỉ ở một mình.

angtrang
Автор

Những người trầm cảm là những người hết sức cầu toàn, tuy nhiên cuộc sống không hoàn hảo như cách họ mong muốn

datbae
Автор

Em nghĩ trầm cảm thật ra là hành trình chúng ta quay về lại với đứa trẻ bên trong mình, trầm cảm xuất hiện khi chúng ta mất kết nối với bản thân để rồi bị lạc vào vòng lẩn quẩn đi hoài đi mãi không tìm thấy lối ra." Thật ra bạn không cần bằng mọi cách xua đuổi con chó đen đi, có khi câu trả lời là bạn chỉ cần ngồi với nó, lắng nghe nó. Chỉ bằng việc bạn không trốn chạy chính mình, những góc khuất bên trong mình. Rồi bạn sẽ thấy thôi, thấy rồi bạn sẽ hiểu, hiểu rồi, bạn sẽ thương. " Luôn có một tình yêu thương sâu thẳm bên trong bạn, hàng ngày vẫn luôn đợi bạn quay về.

mandiemhi
Автор

Kết lại thay vì chóng đối hay quằn quại vật lộn với nó thì ta hảy thưởng thức nó một cách trọn vẹn !! Và nó sẻ lướt qua chúng ta một cách êm ái . Bởi vì càng cố chóng đối chúng ta sẻ càng thất bại trước căng bệnh này .

thanhlongpham
Автор

lâu mới thấy anh trí làm về tâm lý:((
chúc anh khám phá được nhiều kiến thức để share cho mọi người ạ

jjjj-uxod
Автор

Đối với e thì nó là không màu. Mọi thứ xung quanh nó cứ mờ mờ ảo ảo, không có cái gì rõ ràng để e biết em nên đi về đâu. Cố gắng mạnh mẽ để bước tiếp nhưng có quá nhiều ngã đường, nhưng ngã nào cũng mênh mông vô định. Cảm giác đi vào ngã đường nào cũng là bế tắc. Cuối cùng e đã vượt qua bằng cách đứng yên, thản nhiên đón nhận những điều tiếp theo xảy ra với mình. Chỉ xem đó biết đó và để nó ảnh hưởng đến bản thân mình ít nhất có thể. Đó là khi em áp dụng lí thuyết của thiền định vào cách em nhìn nhận sự vật sự việc

xuanvu
Автор

Em của bạn mình bị trầm cảm từ nhỏ. Nó luôn sống kép mình, ít giao tiếp và bạn bè. Trong nhật ký của nó ghi lúc nào cũng muốn chết. Cách đây 2 năm, nó đã chấm dứt cuộc sống bằng cách đóng kín cửa và mua than về đốt trong phòng. Hồi sinh em bé, mình cũng bị stress nặng. Đầu óc lúc nào cũng quây quầng. Bây giờ, nhiều lúc mình cũng có suy nghĩ tiêu cực, nhưng mình nghĩ mình còn may mắn hơn nhiều người... Nghĩ tới con.

thienthanbongdem
Автор

Em cảm ơn thầy quéo đã lan toả sự tích cực này cho các bạn bị trầm cảm, em năm nay 17t nhưng là con trai cả nên phải gồng gánh và chịu những trách nhiệm khá lớn từ gia đình, đôi lúc em cũng thấy rất mệt mỏi và em nghĩ em cũng đang bị rối loạn lo âu, tâm lí của em đang ngày càng tệ, nhưng sau khi xem video này của thầy em cảm thấy rất dễ chịu vì em biết đã có nhiều người biết và hiểu được căn bệnh này khó chịu và nguy hiểm đến nhường nào . Chúc thầy quéo có nhiều sức khoẻ và lan toả nhiều sự tích cực hơn nữa

PhatNguyen-wocy
Автор

Nếu với riêng em thì là một không gian thì đúng hơn, vì nó không chỉ thuần một màu. Một không gian lấy màu Trắng xóa làm nền, tượng trưng cho tất cả mọi thứ xung quanh đều như biến mất, chả còn gì đem lại hứng thú, niềm vui, sự cuồng nhiệt. Lấy màu Đen làm nền đất, tượng trưng cho vực thẳm, mỗi ngày bản thân cứ chìm chìm xuống nó, không biết tận cùng, không thấy hi vọng. Lấy bản thân em là màu Xám, tượng trưng cho sự lụi tàn, của cảm xúc, tinh thần, nhiệt huyết, tâm hồn, cảm nhận, .. Trên đầu thì có một mặt trời màu Vàng, tượng trưng cho cái ấm áp của con người, về sự tốt bụng, bao dung, về một khao khát có một ai đó bên cạnh mình lúc này, một ai đó để lắng nghe, thấu hiểu, .. Cuối cùng kèm theo nó là một cầu vòng Sắc Màu, tượng trưng cho cái đẹp của con người, một thứ tượng trưng cho Kì tích.
Vì bản thân em lúc ấy cảm thấy mình như là kẻ tội lỗi, tồi tệ, hèn hạ, xấu xa, .. nhất trên đời này. Nhưng càng vì thế mà em lại càng thấy mọi người thật tuyệt đẹp, thật cao quý, thật mạnh mẽ, thật tuyệt vời. Chỉ có mình là tồi tệ nhất, xấu xa nhất, hèn hạ nhất, .. chính bản thân mình căm ghét con người mình, bản thân mình, cuộc sống của mình. Và sự đẹp đẽ của mọi người ấy, em chỉ ngưỡng vọng từ xa, dù khao khát sự ấm áp từ con người nhưng cùng lúc lại sợ hãi và không muốn. Vì mình không thấy mình xứng đáng với điều đó. Nó cứ dằn vặt, hành hạ, mặc cảm tội lỗi, mâu thuẫn như vậy, ngày qua ngày, cho đến Tận Cùng. May mắn thoát chết, hay đúng hơn là không dám chết.

tabibito
Автор

em thì theo màu xám tối, cảm giác mù mịt khó thoát ra và san sẻ kiểu gì cũng khó, bất lực với chính con người mình, tự mình nhạy cảm rằng thua thiệt quá nhiều, rồi lời khen của người khác cũng luôn nghĩ rằng họ chỉ nói cho có :( thiếu sự quyết đoán, chạy theo cái mà môi trường em vẫn đang sống, dằn vặt bản thân, luôn nghĩ tiêu cực rằng mình luôn thất bại trên mọi khía cạnh, công việc thì cũng k phải sở trường hay sở thích gì, làm theo sở thích thì nói lời qua tiếng lại, rồi gđ cũng đẩy đi theo công việc vậy .lúc nào cũng vừa làm xong lại nghĩ muốn bỏ nghề, rồi dằn vặt từ bên gđ rồi xung quanh nhìn vào đánh giá. TÔi MỆT RỒI !

tanpo
visit shbcf.ru