Nếu biết trước lần cuối | Podcast

preview_player
Показать описание
Những lần cuối, bao giờ cũng là những nỗi đau. Điều đáng tiếc nhất của những lần cuối cùng đó là, khi nó xảy ra, chúng ta đều không hay biết đó là lần cuối cùng.

Cre ảnh: Keiko Ajito, from AJC Annual 7 (1987)

_________

00:00 - 1:00: Mùa hè cùng Prep
1:01 - 12:34 Những lần cuối ...
12:35 - 13:34 Những lần đầu đang đợi phía trước

Cảm ơn PREP đã tài trợ cho tập podcast ngày hôm nay, tìm hiểu kỹ hơn về khóa học TOEIC của PREP tại đường dẫn dưới cmt nhé!
#reviewpreptoeic #preptoeicreview #luyenthitoeic #hoctoeic
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Tìm hiểu thêm về Prep tại:

Nhớ dùng mã code PREP25 khi đăng ký học để được giảm 25% học phí nha!

visaothenhipodcast
Автор

Sống một mình để cảm thấy thế giới thật phũ phàng, sống chậm lại để thấy mình đang bị lôi cuốn theo thứ mà xã hội gọi là chân lý và quy tắc.

mylittleforest-k
Автор

Nhớ mãi lần đó, mình dỗi ba mẹ chạy vào nhà nội nằm trên giường ông ngủ. Đến khi trời sập tối, nội vỗ về bảo mình về với ba mẹ đi, không tí nữa mẹ giận lên sẽ đánh đòn.
Lúc đó nội bảo mình “Về nhà ăn cơm đi con gái”. 2 tiếng “con gái” lúc đó, mình nhận ra ông nội thương mình nhiều tới chừng nào.
Ông nội mất khi mình học năm 4, nghèo, khủng hoảng hiện sinh, tệ, không gần gũi nội trong những giây phút cuối cùng.
Có thể vì thế mà từ ngày hôm đó, nội chưa từng cho mình gặp lại nội, nhìn thấy nội 1 lần nào nữa.
Nghĩ tích cực thì có thể nội đã đi đến một miền đất mới, bắt đầu một hành trình mới, không còn đau, còn buồn nữa.
Nhưng mà, con nhớ nội lắm, con khóc mỗi lần nhớ tới nội.
Nếu có kiếp sau, xin cho con gặp lại nội, ở một hoàn cảnh khác mà còn con có thể cho nội nhiều hơn là nhận.

firstlife
Автор

“ Lần cuối đi bên nhau
Cay đắng nhưng không đau
Nhưng nếu em cũng đang vội thì còn cơ hội gì cho tôi… “

Lần cuối ấy cũng qua mất rồi, y như một giấc mơ trôi

nguyenle
Автор

Giá mà ai cũng có khả năng để biết được khi nào sẽ là "lần cuối". Không chắc nó có thể thay đổi điều gì nhưng có lẽ những lời tạm biệt sẽ được thốt ra đúng lúc. Và nếu như ai cũng biết được khi nào sẽ là lần cuối, thì hai từ giá như có lẽ cũng sẽ chẳng tồn tại

"Giá mà ta có thể tạm biệt nhau lần đó, vì tớ không biết đó đã là lần cuối tớ có thể nói chuyện với cậu"

Blue.W-
Автор

tớ xúc động rưng rưng khi nghe cậu kể về cậu chuyện kháng chiến, để cho chúng ta có hoà bình như ngày nay các cụ ta hy sinh anh dũng quá

hoangdiep
Автор

2h sáng mới ngủ, như một thói quen bật podcast của VSTN phát hiện nay ad ra video mới, bật lên nghe để chìm vào giấc mà nội dung làm nước mắt tớ tuôn trào nhớ về lịch sử dân tộc nhớ về những chiến công của người đi trước mà mũi nghẹt cổ họng đắng măn. nghe đi nghe lại 2h30 sáng t chìm vào giấc mà cái gối ướt đẫm nước mắt😢

leeho
Автор

"Giá như" hai từ là hư vốn chẳng tồn tại .Nhưng tớ muốn nói nhiều "giá như" lắm, giá như tớ biết đó là lần cuối bên nội, ngày nội nhìn tớ với ánh mắt lo lắng khi sợ tớ bị bệnh.Hôm sau ấy tớ đã quên mất rằng chẳng lời biệt từ với nội "con đi nghen nội, con sẽ về bên nội sớm thôi!"😢❤

lli-s
Автор

em muốn "vẽ" lại những ngày hè năm đó, nhưng điều thất bại cả, hồi đó vui vô cùng, bây giờ chỉ biết cắm mặt vào điện thoại. Làm cái gì cũng không xong, thấy cái gì cũng chán nản, chỉ nằm ườn ra với cái điện thoại. Lắm lúc hoảng trí em nghĩ mình sắp khùng đến nơi, lần đầu em thấy việc đi học cũng không tệ, dù có cực nhưng nó vui lắm...

Anubis_.
Автор

Mình nghe mà nhớ ngoại lắm, mình không nhớ rõ ngày ngoại bắt đầu về sống chung với mình là từ khi nào nhưng khi mình lớn lên thì đã ở cùng ngoại rất lâu, người già mà ai cũng mong có con cháu kề cận nên khi mình rời xa nhà lên Sài Gòn học đại học, ngoại yếu dần và rồi mất còn mình thì cứ mãi việc học việc làm chỉ về được 1 lần ngoại ốm chẳng còn đi ra cửa đón mình đi học về như lúc trước nữa, lần thứ 2 mình trên đường ra bến xe về quê thì nhận được tin mẹ gọi "ngoại mất rồi" tiếng nghẹn ngào của mẹ làm đầu mình trống rỗng và mình đã lỡ lần cuối cùng được nói chuyện với ngoại được ngoại cố nắm tay dù sức ngoại đã yếu. Sau tất cả mình vô thức nghĩ đó có phải là cái giá khi mình được đi học đại học không? từ ấy thi thoảng mình lại được nghe câu nói "tại mày đi học nên ngoại mày mới mất, nhớ mày quá đó!".

ym_dtv
Автор

Mùa hè này một người thân của mình đã ra đi mãi mãi, không lời từ biệt không ốm đau bệnh tật cứ như vậy yên lặng ra đi như chiếc lá héo rũ phải rời cành. Người ta bảo rằng chú mình chỉ có sinh và tử không có lão hay bệnh, chú đi còn trẻ quá chú ơi.
Con nhớ chú nhiều, chú của con😢

phuonganhnguyenpham
Автор

Lần cuối của mình và mẹ là lúc mẹ mất đi trong vòng tay của mình. Nói không có những hối tiếc là nói dối, nhưng mình đã cân bằng được cảm xúc và cố gắng sống tốt tới nay. Nhưng...
Chị họ của mình vì không vượt qua được cú sốc bệnh tật nên đã 44 và mất cách đây 2 tuần. Không như mình, cháu của mình đang sống trong sự hối tiếc không cách nào vực dậy nổi. Cùng độ tuổi mất mẹ như nhau, với sự vực dậy mạnh mẽ, nhìn con bé yếu đuối bi lụy, mình đang không biết phải khuyên nhủ thế nào cho phải.
Cảm ơn VSTN đã đăng tập postcard này lên đúng thời điểm nhạy cảm này của gia đình mình. Mình sẽ gửi những câu động viên cuối tập cho con bé. Mong con bé sớm vượt qua được những sự hối tiếc này và dùng chúng làm động lực để sống tiếp, sống tốt thay cho cả phần mẹ của con bé.

phanthanhbichngoc
Автор

Mình đã khóc sau khi nghe podcast này. Mình, một đứa chập chững 19 tuổi sống ở Mỹ. Mới chỉ hơn 1 năm kể từ ngày chào tạm biệt gia đình để du học mà mình luôn cảm thấy như mình không còn nhiều thời gian để đc bên cạnh ba mẹ, mối tình cấp 3 cũng dứt vì khoảng cách địa lý, hay những người bạn thân cũng không còn liên lạc. Mỗi ngày trôi qua mình cũng chỉ sống cho qua đi, nhưng sau podcast này, có lẽ mình sẽ thay đổi, mình sẽ cố gắng từng chút một, sẽ mở lòng hơn, sẽ mạo hiểm hơn… Cảm ơn những con người đằng sau podcast cực kỳ ý nghĩa này.

ThanhTruc-kD
Автор

1h sáng r tớ bật podcast nghe cho dễ ngủ mà rưng rưng nước mắt cứ thế tuôn ướt đẫm gối 😢

aolinna
Автор

Nhưng thật ra.. có những cuộc gặp gỡ mà ta biết đó là lần cuối cùng gặp lại, ta lại càng không nỡ nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn để thay đổi, đau lòng khi họ là những người mình rất yêu thương..

Heocuti
Автор

Xem Podcast chữa lành nhưng lại khiến tâm trạng tôi trở nên suy sụp hơn bởi cậu chuyện đó giống hệt với cuộc đời tôi...😢😢😢

DiêuHuyền-gi
Автор

Giọng cô bé đọc bài này sao mà ngọt ngào truyền cảm quá đáng, chắc ngoài đời là 1 cô gái rất dễ thương và tình cảm 😊

HaoVu.
Автор

Mùa hè của tôi vẫn như mọi khi - nhầm chán, tẻ nhạt cứ như vòng lập vô tận ko có cách nào để thoát ra. Thi thoảng tôi nghe podcast của Vì sao thế nhỉ để sự tẻ nhạt đó thêm khởi sắc hơn. Tôi muốn hỏi Vì sao thế nhỉ rằng ''Chúng ta nên trở thành động lực hay theo đuổi động lực ?''

ThienNhanNHoang
Автор

Những câu chuyện trong podcast thật sự đã truyền tải một thông điệp vô cùng mạnh mẽ: hãy biết trân trọng và yêu thương những người xung quanh khi còn có thể. Mỗi khoảnh khắc đều quý giá và có thể là lần cuối cùng. Cảm ơn Vì Sao Thế Nhỉ đã giúp mình nhận ra điều này 💖💖💖

Sydaipiano
Автор

Nghe postcard của VSTN e lại thấy có động lực hơn hẳn! Chúc kênh ngày càng phát triển và ra nhiều postcard hay, tạo dộng lực hơn nha!!

heyyytracyy_