Âm thanh 2048Hz giúp loại bỏ nước khỏi điện thoại

preview_player
Показать описание
Âm thanh với tần số từ 1 đến 2048 Hz sẽ giúp điện thoại bạn loại bỏ những hạt nước khi vô tình nước rơi vào lỗ loa của bạn.
Sound with frequencies from 1 to 2048 Hz will help your phone eliminate water droplets when water accidentally falls into your speaker hole.

#testloa #loavonuoc #Removewater
#ThanhNhan

____________________________
Mình là Nhân. Thích du lịch bụi và trải nghiệm.
Đây là kênh youtube của mình, đi đến những miền đất mới, những ngôi chùa, những con đường mình và bạn bè đi qua và chia sẻ lại những kinh nghiệm với tất cả mọi người.
Nhớ đăng ký kênh để xem thêm nhiều vlog về du lịch bụi của mình nha.
© Copyright by Thành Nhân.
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Có nơi nào như Đất nước chúng ta
Viết bằng máu cả ngàn chương sử đỏ ❤

Các con đứng như tượng đài quyết tử
Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra
Dòng máu Việt chảy trong hồn người Việt
Đang bồn chồn thao thức với Trường Sa

Khi hy sinh ở đảo đá Gạc Ma
Họ đã lấy ngực mình làm lá chắn
Để một lần Tổ quốc được sinh ra
Máu của họ thấm vào lòng biển thẳm

Cờ Tổ quốc phất lên trong mưa đạn
Phút cuối cùng đảo đá hóa biên cương
Họ đã lấy thân mình làm cột mốc
Chặn quân thù trên biển đảo quê hương

Họ đã hóa cánh chim muôn dặm sóng
Hướng về nơi đất mẹ vẫn mong chờ
Nếu mẹ gặp cánh chim về từ biển
Con đấy mà, mẹ đã nhận ra chưa !

Có nơi nào như Đất nước chúng ta
Viết bằng máu cả ngàn chương sử đỏ
Khi giặc đến vạn người con quyết tử
Cho một lần Tổ quốc được sinh ra

Biển mùa này sóng dữ phía Hoàng Sa
Các con mẹ vẫn ngày đêm bám biển
Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta
Như máu ấm trong màu cờ nước Việt

Biển Tổ quốc đang cần người giữ biển
Máu ngư dân trên sóng lại chan hòa
Máu của họ ngân bài ca giữ nước
Để một lần Tổ quốc được sinh ra

Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra

Viết trong ngày 21-6-2011, Nguyễn Việt Chiến

Автор

Trong thời gian chờ đợi, mọi người đọc chuyện về Bác nhé ❤.
Đôi dép của Bác “ra đời’’ vào năm 1947, được ‘’chế tạo’’ từ một chiếc lốp ô tô quân sự của thực dân Pháp bị bộ đội ta phục kích tại Việt Bắc. Đôi dép đo cắt không dày lắm, quai trước to bản, quai sau nhỏ rất vừa chân Bác.

Trên đường công tác, Bác nói vui với các cán bộ đi cùng:

- Đây là đôi hài vạn dặm trong truyện cổ tích ngày xưa... Đôi hài thần đất, đi đến đâu mà chẳng được.

Gặp suối hoặc trời mưa trơn, bùn nước vào dép khó đi, Bác tụt dép, xách tay. Đi thăm bà con nông dân, sải chân trên các cánh đồng đang cấy, đang vụ gặt, Bác lại xắn quần cao lội ruộng, tay xách hoặc nách kẹp đôi dép...

Mười một năm rồi vẫn đôi dép ấy... Các chiến sĩ cảnh vệ cũng đã đôi ba lần “xin’’ Bác đổi dép nhưng Bác bảo “vẫn còn đi được’’.

Cho đến lần đi thăm Ấn Độ, khi Bác lên máy bay, ngồi trong buồng riêng thì mọi người trong tổ cảnh vệ lập mẹo giấu dép đi, để sẵn một đôi giày mới...

Máy bay hạ cánh xuống Niu-đê-li, Bác tìm dép. Mọi người thưa:

Có lẽ đã cất xuống khoang hàng của máy bay rồi... Thưa Bác....

- Bác biết các chú cất dép của Bác đi chứ gì. Nước ta còn chưa được độc lập hoàn toàn, nhân dân ta còn khó khăn, Bác đi dép cao su nhưng bên trong lại có đôi tất mới thế là đủ lắm mà vẫn lịch sự - Bác ôn tồn nói.

Vậy là các anh chiến sĩ phải trả lại dép để Bác đi vì dưới đất chủ nhà đang nóng lòng chờ đợi...

Trong suốt thời gian Bác ở Ấn Độ, nhiều chính khách, nhà báo, nhà quay phim... rất quan tâm đến đôi dép của Bác. Họ cúi xuống sờ nắn quai dép, thi nhau bấm máy từ nhiều góc độ, ghi ghi chép chép... làm tổ cảnh vệ lại phải một phen xem chừng và bảo vệ “đôi hài thần kỳ” ấy.

Năm 1960, Bác đến thăm một đơn vị Hải quân nhân dân Việt Nam. Vẫn đôi dép “thâm niên” ấy, Bác đi thăm nơi ăn, chốn ở, trại chăn nuôi của đơn vị. Các chiến sĩ rồng rắn kéo theo, ai cũng muốn chen chân, vượt lên để được gần Bác hơn. Bác vui cười nắm tay chiến sĩ này, vỗ vai chiến sĩ khác. Bỗng Bác đứng lại:

- Thôi, các cháu giẫm làm tụt quai dép của Bác rồi...

Nghe Bác nói, mọi người dừng lại cúi xuống yên lặng nhìn đôi dép rồi lại ồn ào lên:

- Thưa Bác, cháu, cháu sửa...

- Thưa Bác, cháu, cháu sửa được ạ...

Thấy vậy, các chiến sĩ cảnh vệ trong đoàn chỉ đứng cười vì biết đôi dép của Bác đã phải đóng đinh sửa mấy lần rồi...Bác cười nói:

- Cũng phải để Bác đến chỗ gốc cây kia, có chỗ dựa mà đứng đã chứ! Bác “lẹp xẹp” lết đôi dép đến gốc cây, một tay vịn vào cây, một chân co lên tháo dép ra:

- Đây! Cháu nào giỏi thì chữa hộ dép cho Bác...Một anh nhanh tay giành lấy chiếc dép, giơ lên nhưng ngớ ra, lúng túng. Anh bên cạnh liếc thấy, “vượt vây” chạy biến...

Bác phải giục:

- Ơ kìa, ngắm mãi thế, nhanh lên cho Bác còn đi chứ. Anh chiến sĩ lúc nãy chạy đi đã trở lại với chiếc búa con, mấy cái đinh:

- Cháu, để cháu sửa dép...Mọi người dãn ra. Phút chốc, chiếc dép đã được chữa xong. Những chiến sĩ không được may mắn chữa dép phàn nàn:

- Tại dép của Bác cũ quá. Thưa Bác, Bác thay dép đi ạ..

Bác nhìn các chiến sĩ nói:

- Các cháu nói đúng... nhưng chỉ đúng có một phần... Đôi dép của Bác cũ nhưng nó chỉ mới tụt quai. Cháu đã chữa lại chắc chắn cho Bác thế này thì nó còn ‘’thọ’’ lắm! Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao, nhưng khi chưa cần thiết cũng chưa nên... Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo...

Bài học kinh nghiệm

Bài học mà chúng ta rút ra được trong câu chuyện này chính là một lối sống giản dị, tiết kiệm ở Bác Hồ. Dù ở địa vị càng cao nhưng Người càng giản dị, trong sạch, cả một đời không xa xỉ, hoang phí. Cuộc đời của Bác là tấm gương sáng ngời về đức: Cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư. Nếp sống giản dị của Bác chính là tấm gương để mỗi người chúng ta noi theo.

Автор

Thêm 1 người đọc cmt này của tôi là thêm 1 người nữa hạnh phúc, mạnh khoẻ, xinh đẹp.❤

nguyenphambichloan
Автор

Ai tạo ra sound này đúng là công đức vô lượng

pipi
Автор

Chiến tranh đã đi qua, đất nước đã hoà bình độc lập… nhưng lịch sử không bao giờ được quên 🇻🇳
Chị Võ Thị Sáu sinh năm 1933 ở huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa (nay là tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu).
Sinh ra và lớn lên trên miền quê giàu truyền thống yêu nước, lại chứng kiến cảnh thực dân Pháp giết chóc đồng bào, chị Sáu đã không ngần ngại cùng các anh trai tham gia cách mạng.

14 tuổi, Võ Thị Sáu theo anh gia nhập Việt Minh, trốn lên chiến khu chống Pháp. Chị tham gia đội công an xung phong, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ liên lạc, tiếp tế.
Trong khoảng thời gian này, chị Sáu tham gia nhiều trận chiến đấu để bảo vệ quê hương, dùng lựu đạn tiêu diệt hai tên ác ôn và làm bị thương nhiều lính Pháp.
Người con gái Đất Đỏ còn nhiều lần phát hiện gian tế, tay sai Pháp, giúp đội công an thoát khỏi nguy hiểm, chủ động tấn công địch.
Tháng 7/1948, Công an Đất Đỏ được giao nhiệm vụ phá cuộc mít tinh kỷ niệm Quốc khánh Pháp. Biết đây là nhiệm vụ gian nan, nguy hiểm, chị Sáu vẫn chủ động xin được trực tiếp đánh trận này.
Chị nhận lựu đạn, giấu vào góc chợ gần khán đài từ nửa đêm. Sáng hôm đó, địch lùa người dân vào sân. Khi xe của tỉnh trưởng tới, chị tung lựu đạn về phía khán đài, uy hiếp giải tán mít tinh.
Hai tổ công an xung phong ở gần đấy đồng loạt nổ súng yểm trợ tạo áp lực giải tán cuộc mít tinh, đồng thời hỗ trợ cho chị Sáu rút an toàn. Người của Việt Minh được bố trí trong đám đông hô to "Việt Minh tiến công" và hướng dẫn người dân giải tán.
Sau chiến công này, chị Sáu được tổ chức tuyên dương khen ngợi và được giao nhiệm vụ diệt tề trừ gian, bao gồm việc tiêu diệt tên cai tổng Tòng.
Tháng 11/1948, Võ Thị Sáu mang theo lựu đạn, trà trộn vào đám người đi làm căn cước. Giữa buổi, chị ném lựu đạn vào nơi làm việc của Tòng, hô to “Việt Minh tấn công” rồi kéo mấy chị em cùng chạy.
Lựu đạn nổ, tên Tòng bị thương nặng nhưng không chết. Tuy nhiên, vụ tấn công khiến bọn lính đồn khiếp vía, không dám truy lùng Việt Minh ráo riết như trước.
Tháng 2/1950, Võ Thị Sáu tiếp tục nhận nhiệm vụ ném lựu đạn, tiêu diệt hai chỉ điểm viên của thực dân Pháp là Cả Suốt và Cả Đay rồi không may bị bắt.
Trong hơn một tháng bị giam tại nhà tù Đất Đỏ, dù bị giặc tra tấn dã man, chị không khai báo. Địch phải chuyển chị về khám Chí Hòa.
Chị Sáu tiếp tục làm liên lạc cho các đồng chí trong khám, cùng chị em tại tù đấu tranh đòi cải thiện cuộc sống nhà tù.
Trước tinh thần đấu tranh quyết liệt của Võ Thị Sáu, thực dân Pháp và tay sai mở phiên tòa, kết án tử hình đối với nữ chiến sĩ trẻ. Chúng chuyển chị cùng một số người tù cách mạng ra nhà tù Côn Đảo.
Nhờ sự kiên cường, dũng cảm, trung thành, Võ Thị Sáu được kết nạp vào Đảng Lao động Việt Nam và công nhận là Đảng viên chính thức ngay đêm trước khi hy sinh.
Trong quá trình bị bắt, tra tấn và đến tận những giây phút cuối cùng, Võ Thị Sáu luôn chứng tỏ bản lĩnh kiên cường, bất khuất của chiến sĩ cộng sản.
Khi mới bị bắt, địch tra tấn chị chết đi sống lại nhưng không moi được nửa lời khai báo.
Sự kiên trung ấy một lần nữa thể hiện tại phiên tòa đại hình khi chị Sáu (khi đó mới 17 tuổi) hiên ngang khẳng định: “Yêu nước, chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”.
Khi nhận án tử hình, chị Sáu không hề run sợ. Chị hô to “Đả đảo thực dân Pháp!”, “Kháng chiến nhất định thắng lợi!”.
Năm 1952, trước giờ hành hình, viên cha đạo đề nghị làm lễ rửa tội cho chị. Song chị từ chối và nói: “Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới có tội”.
Đối mặt cái chết, điều khiến người con gái Đất Đỏ ân hận nhất là chưa diệt hết bọn thực dân và tay sai cướp nước.
Giai thoại kể rằng khi ra đến pháp trường, Võ Thị Sáu kiên quyết không quỳ xuống, yêu cầu không bịt mắt.
“Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!”, chị tuyên bố.
Nói xong, chị Sáu bắt đầu hát Tiến quân ca. Khi lính lên đạn, chị ngừng hát, hô vang những lời cuối cùng “Đả đảo bọn thực dân Pháp. Việt Nam độc lập muôn năm. Hồ Chủ tịch muôn năm!”.

Автор

Chiến tranh đã qua, đất nước đã thống nhất…nhưng lịch sử không bao giờ được quên 🇻🇳.
Chị Trần Thị Lý có tên gọi là Trần Thị Nhâm, sinh ngày 30/12/1933 tại xã Điện Quang, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo, cha mất sớm, để lại sáu anh chị em còn thơ dại. Sau khi cha mất được ít hôm thì bọn quan lại, cường hào địa phương đến đốt nhà, cướp của. Mẹ và sáu chị em mỗi người chỉ còn một bộ quần áo cũ che thân, lúc đó chị mới 13 tuổi. Hằng ngày, chị phải đi bán muối ngoài chợ kiếm tiền giúp mẹ nuôi đàn em nhỏ. Chị đã sống trong cảnh chắt chiu, trong vòng tay ấp ủ của người mẹ dưới chế độ hà khắc của bọn thực dân phong kiến.
Trước cảnh áp bức bất công ngày càng đè nặng lên quê hương và gia đình chị, với lòng căm thù giặc sâu sắc, với lòng yêu nước nồng nàn và được sự dìu dắt của các anh, các chị cách mạng tiền bối, chị đã sớm tham gia hoạt động cách mạng. Từ ngày 19/8/1945 đến năm 1950, chị được tổ chức giao nhiệm vụ phụ tráchphong trào thiếu nhi của xã Chương Dương (nay thuộc xã Điện Quang, Điện Bàn), cán bộ phụ nữ cứu quốc huyện Điện Bàn. Ngày 30/4/1950, chị được vinh dự kết nạp vào Đảng cộng sản Việt Nam.

Năm 1951-1952, chị được Đảng giao nhiệm vụ đi xây dựng cơ sở ở xã Điện Hồng, vùng thực dân Pháp tạm chiến. Những năm tháng trụ bám hoạt động cùng với đồng chí, đồng đội trên quê hương, đầu năm 1952 chị bị thực dân Pháp và tay sai địa phương vây bắt và đưa về giam tại đồn Vân Ly-Gò Nổi. Tại đây, địch dùng nhiều cực hình tra tấn nhưng chị vẫn không hề khai báo, chúng giam chị suốt 9 tháng trời trong hầm tối. Cuối năm 1952, bộ đội ta đánh giải phóng đồn Vân ly, chị được cứu thoát và về lại địa phương tiếp tục hoạt động trong phong trào thanh niên huyện Điện Bàn. Đến đầu năm 1954, chị được điều về làm công tác thanh niên tỉnh.

Hiệp đinh Giơnevơ ký kết chưa ráo mực, đế quốc mỹ đã nhảy vào miền Nam thay chân thực dân Pháp. Nhân dân ta một lần nữa lại nghẹt thở dưới ách phát xít cực kỳ tàn bạo của Mỹ Diệm. Chúng ra sức phá hoại Hiệp định Giơnevơ. Một chiến dịch “tố cộng, diệt cộng”, khủng bố, trả thù những người khánh chiến cũ bao trùm lên khắp cả miền Nam nhằm tiêu diệt cơ sở  cách mạng. Chị Trần Thị Lý được Huyện ủy Điện Bàn và Tỉnh ủy Quảng Nam giao nhiệm vụ liên lạc tập hợp các đồng chí ở Điện Bàn, Duy Xuyên chạy ra Đà Nẵng tránh địch khủng bố, không ngờ bị một cơ sở phản bội khai báo. Tháng 6-1955, chị bị địch bắt giam tại các địa điểm: khu Kỳ Lam, nhà lao Vĩnh Điện, lao Thông Đăng-Hội An. Mặc dù bị địch tra tấn vô cùng dã man, nhưng chị vẫn cắn răng chịu đựng mọi cực hình, cương quyết không khai báo, bảo vệ tuyệt đối tài liệu và cơ sở bí mật của Đảng.

Những năm tháng giam cầm, tra tấn dã man, địch không khai thác được gì ở chị. Đến  tháng 11/1955, địch thả chị về. Sau khi về lại quê hương, với lòng nhiệt huyết cách mạng và lòng căm thù giặc sâu sắc, tuy sức khỏe vẫn còn yếu nhưng chị đã đến gặp đồng chí Phan Tốn-Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam xin nhận công tác và được đồng chí Tốn giao nhiệm vụ phụ trách đường dây bí mật của tỉnh. Từ Điện Bàn, Hòa Vang, Đà Nẵng, Trung Mang, Duy Xuyên, Quế Sơn, Thăng Bình, chặng nào khó khăn chị đều đảm nhận. Tháng 6/1957, chẳng may trên đường đi công tác, chị bị bọn mật thám theo dõi và chúng bắt chị đưa về giam trong các nhà lao: Vĩnh Điện, Hội An, Kho đạn Đà Nẵng, Huế. Trong lần bị bắt này, chúng phát hiện chị giữ tài liệu phát động “học tập tinh thần bất khuất của đồng chí Trần Thị Nhâm bảo vệ cơ sở đến cùng, thà chết không khai báo đồng chí mình” nên kẻ thù đã dùng mọi thủ đoạn tàn bạo để tra tấn, khủng bố.

Lúc sinh thời, chị kể:

“Lần thứ ba tôi bị bắt trong một đợt tố cộng của địch ở địa phương tôi, và cũng là lần mà tôi phải chịu sự tra tấn tàn bạo nhất. Chúng giam tôi ở Hội An, trong một nhà lao chật ních những người kháng chiến. Hai tên công an lưu động của chính quyền Ngô Đình Diệm tên là Sáng và Lợi từ Sài Gòn đặc phái đến nhà lao Hội An cùng với bọn công an của quận như các tên: Lịch, Chanh, Khánh, Lương, Thôi, Tre…liên tục tra tấn tôi hàng tháng trời. chúng tuyên bố: dùng phương pháp tra tấn Mỹ để đánh cho tiệt đường con cái, đánh cho tàn phế, đánh chết không đền mạng. Chúng lột trần tôi, căng người tôi lên một miếng ván, đổ nước xà phòng và một thứ nước bẩn thỉu nhấtvào mồn, vào mũi tôi, rồi thay nhau đi giày đinh giẫm lên bụng, lên ngực tôi. Máu và nước ộc ra, tôi chết ngất nhiều lần. Chúng lấy móc sắt xiên ngang bàn chân tôi treo ngược lên xà nhà, dùng điện quay vào vú, vào cửa mình tôi, lấy dao xẻo tùng mảng thịt ở đùi non, ở vú, ở bắt chân, ở cánh tay tôi, lấy thước thọc mạnh vào âm hộ tôi, bứt từng mảng tóc tôi và nắm tai tôi lôi đi hàng chực thước, rồi nung kìm sắt đỏ cặp vào các bắp thịt tôi, rứt ra từng miếng cháy xèo xèo… Cứ thế, những hình thức tra tấn kéo dài hàng tháng trời, thân hình tôi đầy những vết thương. Mục đích của bọn tra tấn là bắt tôi phải nhận là “thân cộng’, là hoạt động chống lại “Chính phủ quốc gia”, phải vu cáo những người kháng chiến cũ…

Và tất nhiên, chẳng bao giờ tôi-người con gái sông nước Thu Bồn lại nhận trước kẻ thù, rằng mình sẽ phản bội lại đồng bào, đồng chí, mặc dù luôn bị “điện giật, dùi đâm, dao cắt, lửa nung”…

Автор

Mỗi lần bị dính nc là rìm âm thanh nàu đầu tiên ai tạo ra đúng công đức vô lượng👏

Linhmidcuataodau
Автор

Lần nào bị dính nước cũng vô đây. Mà mỗi lần nghe như này lại bị rảnh phải đọc cmt từng người cho bớt chán😂

thuynguyenminh
Автор

Loa tôi đã dc cãi thiện rõ rệt. Trước khi vô đay là tôi láy bàn chải đánh răng. Chà qa.láy tâm sĩa răng cà cho bong bụi. R chà và vô đay. H loa đã nge rõ hơn. Lúc trước là nc k nge loa trên luôn . Cảm ơn rất nhìu. Rất bổ ích

ngoctinhchannel
Автор

Hello tui lại vô vệ sinh loa :)))) để lại cmt này cho mọi ng đọc đỡ chán.

Chúc mọi người nhiều niềm duiiii

QuynhAnh_
Автор

Thiệt sự, mỗi lần vô đây gặp được ce mừng quá, chúng ta chung cảnh ngộ 😊

quochaole
Автор

Người tạo ra sound này là một vị thánh nhân công đức vô lượng cứu nhiều con người trên nhân thế khỏi thập tử nhất sinh đức độ vô cùng lượng thứ cho mọi tội lỗi của những con người chưa đắc đạo nhưng mang đthoai đi tắm

kolai
Автор

Mỗi lần đt vô nước là mò vô đây, công đức vô lượng ad ơi !!! Đa tạ

hongvuthithanh
Автор

Chúng ta đều ở đây vì lỡ để điện thoại của mình gặp nước😂

nguyenphuongthuy
Автор

Trời đất ơi, được thật nè😭😭 mừng quá, nghe nãy giờ phải hơn chục lần á, em đọc cmt thấy ai cũng đc mà mình mãi chưa được nên hoang mang quá😢 không ngờ lại được thật huhu em cảm ơn ad nhiều lắm ạ😭😭😭

TrangThuy-vmvs
Автор

Mình sẽ kể chuyện cho mn cùng đọc khi chờ nghe nhé.
Cái đth cũ của tui samsung nhưng t nghĩ nó hệ điều hành cục gạch cơ, nhưng nơi mà chiến thần đã từng đc đi qua như: nồi canh đang sôi, cốc nước, rớt vô bồn cầu (t phải lấy tay bốc ra 😔), rớt từ trên lầu xuống và nhiều lần khác banh chành ráp dô xài tiếp, ... thế mà nó vẫn sống đội ơi tổ đth. Tuy tôi và e ấy đã xa nhau để đi đến cuộc tình mới với ip nhưng những kỉ niệm bạo hành e ấy vẫn như in trong đầu tôi. Yêu e ❤❤

kimtruc
Автор

Dạ cảm ơn chủ kênh rất nhiều
Em tưởng em phải vứt đt đi luôn mà chạy video vài lần thì loa ẻm đã sống rồi ạ ❤

meimei
Автор

Hay quá ah ơi e nge 3 lần loa em to hẳn ra lun thanks ah

tuananhpham
Автор

Ê sao hay vậy vừa nghe rè k chịu nổi tưởng vô vọng r, vô lần mò nghe mặc dù k còn hy vọng nhưng mà bây giờ ổn r nè. Cảm ơn ng tạo ra cái âm thanh này❤❤😭

trhphuongmimihjhj
Автор

Chúc ai đọc đc cmt của tui măn khoẻ, nhìu xèng,

kunkunxinh
welcome to shbcf.ru