Ẩn sau những NỤ CƯỜI có khi là một đứa trẻ mang đầy nỗi SỢ HÃI! | Nguyễn Hữu Trí

preview_player
Показать описание
MẶT TỐI CỦA HÀI HƯỚC phần 2: LẠM DỤNG sự HÀI HƯỚC và cái giá phải trả chính là... | Nguyễn Hữu Trí

Các chương trình được nhắc đến trong video:
_
Thông tin các chương trình tại HỌC VIỆN AYP của thầy Quéo:

▶️ CÁC KHOÁ HỌC GIAO TIẾP LÃNH ĐẠO

▶️ CÁC KHOÁ HỌC TÀI CHÍNH CÁ NHÂN

▶️ CÁC KHOÁ HỌC DINH DƯỠNG THỂ CHẤT

▶️ CÁC CHƯƠNG TRÌNH TƯ VẤN

▶️ CÁC CHƯƠNG TRÌNH HỘI THẢO SỰ KIỆN

---

Kết nối với Mr. Quéo (Nguyễn Hữu Trí) tại đây:

▶️ Hotline CSKH: 0388528218

---
❤️ Đừng quên Like, Share Video nếu thấy hữu ích nhé!
#nguyenhuutri #thayqueo #mrqueo
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Các chương trình được nhắc đến trong video:

hacthaybachthay
Автор

Anh là một trong số ít youtuber mà em biết dám nói thật về những mặt tối của bản thân để giúp người xem vượt qua khó khăn.

Dungbolocaihenvoisusong
Автор

Không kỳ vọng thầy Quéo trào lộng u mặc như thánh nhân, sự kỳ vọng luôn tạo ra áp lực cho một ai đó chỉ mong nhận được sự chân thành, tự nhiên, thẳng thắn của thầy trong những bài học quý báu mà thầy truyền đạt, rất cảm ơn thầy! ❤👍

baochaulethi
Автор

Thì ra lần đầu tiên bắt đầu coi thầy Quéo đã có 1 cảm giác quen thuộc với cách nói chuyện, với các câu đùa của thầy. Sau khi coi cả 2 phần video về chủ đề này mới thấy cuộc đời của bản thân rất giống thầy Quéo, ngày xưa từng là 1 people pleaser, thích châm biến "tạo nghiệp", chơi với mọi loại người khác nhau, và lớn lên cũng có 1 sự thay đổi giống như thầy vào những năm 20 tuổi. Để lại bình luận mong tương lai sẽ có dịp xem lại video này khi bản thân đã thành công hơn tương tự như thầy.

brokentempest
Автор

Dù chưa học anh Quéo 1 ngày nhưng nghe những lời tâm tư cảm thấy anh đúng là thầy. 1 người thầy thật sự và xứng đáng có bao nhiêu người học được từ chính bài học xương máu của mình. Cảm ơn thầy Quéo dễ thương, đẹp trai và thẳng thắn, chân thành! Thầy toả ra aura hấp dẫn vì tình yêu thương từ trái tim mình. Thầy mà nghe nữa chắc nổ lỗ mũi mất thầy ui.

meongao
Автор

Lúc nhỏ em đi học khoảng từ năm lớp 9 đến hết cấp 3, em đã bị cô lập, ko hiểu sao bị một nhóm bạn trong lớp cười cợt, em rất giận và luôn giận đến ngày nay. Hậu quả của nó là em cho rằng mình là người vô giá trị, tự ti và đến bây giờ là ko bao giờ chụp hình. Em đã rất đau, đau mà ko biết thuốc nào để đỡ đau nên em chọn cách hành hạ mình. Như câu chuyện anh kể, có lẽ những người bạn này cũng chỉ dùng trò đùa để thấy tốt hơn. Nhưng nghiệp mà anh nói thật sự hủy đi một con người.

tuthaovy
Автор

Em cảm ơn anh Trí đã chia sẻ trải nghiệm bản thân của mình. Khi anh chia sẻ về mặt tối của sự hài hước thì em cũng cảm thấy được 1 phần bản thân mình trong đó. Em là một người hướng nội và ít nói, nhưng lại đang sống và làm việc trong môi trường cần sự hoạt bát và giao tiếp. Điều nghịch lý đó thúc đẩy em phải năng nổ hơn, và em đã lựa chọn giải pháp đó là ... sự hài hước.
Khác với việc lấy người khác ra làm trò đùa thì em lại chọn bản thân hoặc không ai cả làm mục tiêu gây cười. Đương nhiên là sau những tràn cười như thế, nó giúp em hòa nhập mọi người hơn. Nhưng em cũng cảm thấy được mặt tối của nó, dần dần việc chỉ trích bản thân khiến em tự ti hơn và tiêu cực hơn. Em có thể tự đem bản thân làm trò cười nhưng sẽ không vui hoặc tức giận khi bị người khác đem mình ra mua vui. Em cũng thường xuyên phải nói một mình rằng "Hữu, bản thân m làm như này là chưa..."
Có thể đó sự "biến tướng" của sự hài hước tốt lành mà anh đề cập. Đến bây giờ em vẫn đang phải chữa lành cho góc tối đó để có thể yêu thương bản thân hơn. Mong rằng em có thể vượt qua được nó. Em cảm ơn mọi người đã đọc đôi dòng tâm sự này!

hykesu
Автор

Cảm ơn anh Trí. Em biết anh từ thời đại học, khi em từng làm part-time ở Kumon. Với em, anh là một supervisor thông minh, hài hước, và tràn đầy năng lượng tích cực. Em đã xem trọn vẹn hai phần, và thấy biết ơn vì anh như thay em kể câu chuyện của đời mình. Em đã chọn không đi ra public vì sợ hãi sự hài hước (được xem là khá đặc biệt) của chính mình. Em sợ mình bỏ quên chính mình quá lâu. Và bài học yêu thương chấp nhận bản thân dù rất khó khăn, mãi đến năm 35 tuổi em mới có thể bắt đầu dũng cảm bước đi.

Em chỉ có một chút xíu chia sẻ, và cũng mong muốn nghe anh cho thêm lời khuyên, ở một điểm quan trọng trong video này. Em đồng ý với anh khi mình tự trào (châm biếm bản thân), nó sẽ không làm tổn thương ai nữa, nhưng nếu không cẩn thận, nó có thể trở thành một tác dụng khác không mong đợi cho việc mình tiếp tục xem mình là yếu kém, kệch cỡm, và lố bịch.

We are what we think. We usually THINK about what we SAID. Lời nói có năng lượng, và nó cũng có khả năng thiết lập lại thông tin ở tàng thức (nếu chúng ta nói thật nhiều lần, và thật tin vào điều đó). Khi chúng ta nói điều gì đó ra cùng với cảm xúc mạnh (bất kể là vui hay buồn), nó đi thẳng và lưu sâu vào tàng thức, từ đó chi phối hành động của chúng ta trong tương lai. Em nghĩ anh biết rất rõ cơ chế này. Thông tin được nói ra đi kèm cảm xúc sẽ hook rất sâu vào trí nhớ của khán giả, và thật không may, của cả chính mình.

Với kinh nghiệm của cá nhân em thôi, thì khi mình nói về điểm yếu của chính mình, mình phải có đủ nội lực, sự tỉnh táo, để THẬT SỰ TRUNG THỰC với chính mình, rằng mình HOÀN TOÀN CHẤP NHẬN và YÊU THƯƠNG điểm yếu đó. Nếu không làm được, tốt nhất không nên tự trào.

Em cũng rất rất muốn nghe thêm lời khuyên của anh, và cho tất cả các bạn nữa, về những dây đai an toàn cần thiết khi áp dụng sự tự trào vào đời sống và công việc, đặc biệt là với những người tạo ra content liên tục trên mạng xã hội trong thời đại này. Em cảm ơn anh Trí rất là nhiều!

happyhealthymonkey
Автор

Khoảng 1 năm gần đây cũng là thời gian em bắt đầu nhận được lời khen hàu hước từ mọi người, và đây cũng là lúc mà em dần đi vào đáy sâu, một hệ quả của 4 năm tích lũy những thứ từ cô đơn, nhục nhã, thảm hại và đần độn.

Thật thú vị, em dần xem chương trình hài nhiều hơn, học những mẹo hài trong đó, quan sát và hơn hết chưa bao giờ em có nhiều mqh như bây giờ. Em có bạn bè không chỉ từ trường của mình mà còn nhiều trường khác trong thành phố. Làm bạn với cả những anh chị hơn mình cả chục tuổi và những em nhỏ hơn mình rất nhiều.

Thật sự em còn không nhớ được gương mặt mình trong gương. Em ghét nó. Em mất kết nối với bản thân mình. Mỗi khi dù vui hay buồn, câu cửa miệng của em là "muốn tu tu". Em dần quên luôn cách định nghĩa cảm xúc hiện tại của mình. Chỉ đơn giản là "muốn tu tu". Thật kỳ lạ mà quá đỗi thú vị.

Em gần như không muốn cố gắng học hành quá nhiều nữa. Rõ ràng một thứ đã giúp em vào tới tận trường chuyên thi đủ thứ giải lại không mạnh mẽ bằng cái năng lực hài hước.

Thực sự thì nhờ có anh mà cũng làm chậm đi quá trình của em rất nhiều. Thật khó nói, những vấn đề nội tại của em em biết chứ, nhưng em không muốn giải quyết. Em hiểu nhưng em không muốn. Em ghét thế giới này. Nhưng chắc chắn rằng không ai lại yêu thế giới này hơn em. Em muốn ... thế giới này

BrianAdamantHopeless
Автор

Em luôn biết ơn anh Trí rất nhiều, và em không ngừng tự hào khi thấy anh liên tục trong suốt 10 năm qua, cung cấp không biết bao nhiêu là giá trị cho lớp trẻ. Chắc nhiêu đó cũng đủ “tịnh hóa nghiệp” rồi anh heng, hihi. Dù em đã không còn quá trẻ, em vẫn tiếp tục nghe video của anh và học hỏi được rất rất nhiều.

Em thấy anh hát cũng được đó nha :D. Và em thấy xúc động khi nghe lời: “Khi tôi chết đi, cả thế giới được hồi sinh”. Em nghĩ, không cần đợi đến lúc ấy (vì chắc đợi hơi lâu hahahahhaha), anh đã cho mọi người hồi sinh sau từng công việc/video ý nghĩa của mình. Mỗi ngày khi đi ngủ chúng ta đã chết. Mỗi sáng khi thức dậy, chúng ta được hồi sinh. Chúng ta không ngừng chết đi mỗi ngày (thậm chí trong từng phút giây), với niềm tin đó, chúng ta có thể sống một ngày trọn vẹn nhất. Như sư phụ dạy thiền đã từng dặn dò em:”Con ơi, con hãy làm mọi thứ thật hết lòng, và ngay giây phút ấy, cũng nên nhớ rằng con đã làm xong hết rồi.”

Chúng ta ai rồi cũng sẽ đóng cho xong vai diễn mà cuộc đời đã trao cho mình. Nhưng có một sứ mệnh giống nhau dành cho tất cả mọi người, đó là chúng ta đều sống/trải nghiệm/trầm cảm/thành công/thất vọng/thử thách…chẳng qua chỉ là để nhớ về BẢN CHẤT CHÂN THẬT của mình mình: tình yêu thương vô điều kiện.

Trong những ngày tăm tối nhất, em mong anh luôn nhớ rằng, vì tình yêu thương, mà anh đang ở đây. Và cho dù anh đang làm gì, không nổi tiếng nữa, hay tiếp tục cực kỳ nổi tiếng, thành công, thì việc anh tiếp tục ở lại đây, là vì tình yêu thương của tất cả mọi người dành cho anh. Mà quan trọng hơn hết thảy, việc anh đang tiếp tục ở đây, bất kể đang giỏi, dở, khóc, cười, làm thinh hay làm nhiều hơn, là vì tình yêu thương trong trái tim anh, dành cho chính mình, và dành cho cuộc đời.

Stay well and happy anh Trí nha!!! We love you very much!

happyhealthymonkey
Автор

Em nhớ 1 người bạn cấp 3 của em luôn tỏ ra người hài hước, đem điểm yếu, khuyết điểm người khác ra làm trò đùa, 1 ngày khi cả nhóm đáng uống cà phê bạn bảo em: sao cái bãi cứt nào cũng có dấu răng của mày hết vậy. Em nhớ trốn vào tolet khóc 20ph. Đến giờ 10 năm sau vẫn thế nhưng em chả buồn để ý đến.

thihongloannguyen
Автор

Hài hước= cái nhìn tích cực + thông minh

Nhưng khi bị lạm dụng riết bằng góc nhìn đó người ta trốn tránh và tự lừa bản thân luôn về vấn đề hiện tại....

Vd: A nói với B:
" Sao m ở dơ thế ?
B cười dửng dưng : " Ở dơ sống mới sống lâu, ở dơ mới mơ đẹp.Còn đỡ tốn tiền nước, xà bông các thứ 😂😂"

TamNguyen-zsgc
Автор

Cá nhân em cảm thấy đồng tình và những gì anh nói trên video đều chính xác. em may mắn là có một tuổi thơ lớn lên tuy nghèo nhưng không đến nỗi cơ cực và cộng thêm việc em được thừa hưởng một chút sự hài hước đến từ bố và được tiếp xúc với những cây hài trong xóm thì từ đó em vừa là người cảm nhận được sức mạnh của sự hài hước và đồng thời cũng mong muốn rằng bản thân mình cũng trở nên hài hước như họ để có sức hút đối với mọi người xung quanh. sau đó thì trong quá trình lớn lên từ cấp 1 em đã có những cái suy nghĩ là phải chọc cười các bạn cho đến hiện giờ, nhưng em giống như là một cây hài nửa mùa vậy, Thi thoảng sẽ có những lúc mình nổi hứng nổi máu điên muốn chọc tất cả mọi người trong lớp cười, nhưng thi thoảng thì lại ủ rũ và giống như là một đứa tự kỷ vậy! Lắm lúc em không thể hiểu nổi tại sao bản thân lại kỳ quặc như vậy mặc dù em không có vấn đề gì về tâm lý liên quan đến trầm kảm hay tự kỷ cả 🤷

Lập dị là vậy nhưng đúng như những gì anh nói trong hai video này thì sự hài hước nó có chia làm ba kiểu như anh nói. kiểu thứ nhất là chọc cười theo thiên hướng cường điệu Hóa giống như một gã có vấn đề về thần kinh, kiểu thứ hai là "chơi vần" sao cho giống hút cần nhất có thể nhưng giờ giới trẻ nhất là genZ thường sẽ không có còn hứng thú nhiều như trước về vụ gieo vần hài hước nữa (cảm nhận cá nhân) thì hai kiểu này nó sẽ không tập trung công kích vào một cá nhân nào đó mà chỉ tập trung vào sự hài hước của bản thân phần nếu có công kích thì cũng chỉ tự công kích bản thân mà thôi. riêng đặc biệt về cái phần hài hước theo kiểu châm biếm thì đây lại là cái kiểu rất dễ thu hút được sự chú ý và sự quan tâm của các "nhóm đối tượng đối lập" của cái nhóm đối tượng mà mình nhắm đến! nếu để nói đến sự tích cực của kiểu này thì nó sẽ cực kỳ tích cực nhưng nếu nói tiêu cực thì kiểu này nó cũng thuộc dạng Chột dạ và khó sử khi mà bị các nhóm đối tượng đối lập nhau phát hiện mình là một thằng "gián Điệp hai mang".

Cái cảm giác y xì như anh Trí nói đó là khi mà mình làm cái trò hài hước châm biếm nó giống như là trèo lên hái quả Dừa trên cây mà ở dưới có một con "Rái cá" đang gặm gốc cây vậy.

Mục tiêu mà em đang hướng đến là nếu có thể thì em đang hướng đến là hạn chế tối đa cái việc hài hước theo kiểu châm biếm người khác và chuyển sang hài hước theo kiểu lịch sự nhất có thể mà vẫn không lầm mất chất hay suy giảm cái nội lực mà sự hài hước đó mang lại!

Thật khó lòng mà làm được điều đó khi mà cuộc sống bộn bề còn bao nhiêu thứ phải học, haiz!
Cảm ơn anh và mọi người đã cố gắng đọc đến cuối nha! Nếu anh có đọc đến đây thì xin phép e được tặng anh và các bạn lọ thuốc nhỏ mắt qua phần bình luận cho đỡ bõ công đọc nha 🐷!!!

(Bonus thêm là được cái video gãi đúng chỗ ngứa trong những câu hỏi của cuộc đời nên cmt hơi dài nên mn thông kẻm nghen!
Nữa đó là phần tui ko ngờ là mục tiêu chung của em và anh Trí trong đoạn cuối video giống nhau quãi ò! tại vì khi viết comment này là đang xem dở đoạn đầu video à :)))

Minhfil
Автор

Hi Anh Trí, e là học viên của a từ năm 2017, dạo năm gần đây e ít theo dõi anh nhưng vô tình lại thấy chiếc video chủ đề này, khi nghe anh chia sẻ e đã tự nhiên khóc huhu khi tới đoạn 13:13, e cũng giống a, từ nhỏ luôn là đứa mua vui trong gđ, khi ở lớp, ai ở gần đều cười nắc nẻ vì sự hài hước của e, đỉnh điểm khi học xong khoá PS, e tràn đầy sự tự tin và hút rất nhiều ng đến với mình bởi chính sự hài hước ấy, nhưng để rồi khi quay về bên trong e hoàn toàn trống rỗng, và điều tệ hơn là e k nhận ra điều đó, cứ thế e duy trì trạng thái đó đến tầm 2020~2021 thì như chiếc bom hẹn giờ tích tắc.BÙM. Em rơi vào trầm cảm, tự nhốt bản thân trong phòng, e nằm ngủ cả ngày và k làm gì cả mỗi khi thức dậy, và đúng là chỉ có những ng gần e nhất mới thấy tình trạng khủng khiếp đấy đó của e, và e đã nghĩ tới 44 hàng trăm hàng ngàn lần mỗi khi tối buông xuống. E thật sự đã rất cố gắng vượt qua giai đoạn đó. Đến năm 2023~, e đã và đang dần kết nối lại với chính bản thân mình. Nên khi nghe hết 2 phần của chủ đề này khiến e nhớ lại rất nhiều điều làm e xúc động và e sẽ viết ra 10 điều e xứng đáng. Cảm ơn a Trí vì chiếc video này.

YiAm-hb
Автор

Rất may mắn đầu những năm đầu của tuổi 20 sau bao nhiêu sự trống rỗng buồn chán và đôi khi cô đơn trong chính ngôi nhà mình thấy mọi thứ không ổn em đã đi tìm lại chính mình nhìn lại tất cả những vấn đề của mình tập trung giải quyết những vấn đề của mình giờ mọi thứ với em đã ổn hơn nhiều rồi cảm ơn anh bài học rất thú vị ❤❤

quyet
Автор

Hay quá anh ơi, em đã lót dép hóng tập 2 á hihi. Nội dung của kênh anh Trí dạo này tốt quá, cảm thấy là anh đi sâu hơn vào từng nội dung ấy ạ. Hình ảnh cũng chỉn chu nữa. Cảm ơn anh Trí và đội ngũ vì sự đầu tư này để mang đến trải nghiệm tốt nhất và bài học đầy ý nghĩa cho người xem ạ

thanhnhinguyen
Автор

Trước đây và cho đến bây giờ, em vẫn đang là một people pleasure, thực sự năng lực này cho em một sự quan sát rất tốt, nhưng quan sát mình thì không. Cảm ơn anh đã chia sẽ về những cảm xúc của chính mình

wangjustin
Автор

haha cảm ơn anh Trí khiến em cười điên khúc cuối. Mà hồi em còn sinh viên khi đi dự hội thảo anh Trí bên Đặng Dung, em ấn tượng lúc đó anh Trí thần thái rất nghiêm túc dù luôn vui vẻ

vanlymai
Автор

Em nghĩ những người xem clip này là những người thật sự quan tâm đến con người và cảm xúc của anh đang trải qua. Muốn đồng cảm và sẻ chia những vấn đề mà đã là con người thì ai cũng phải đối diện. Mong anh sớm vượt qua giai đoạn khó khăn, vươn mình lên để được là chính mình một lần nữa! Rất vui được đồng hành cùng nhau!

maithihuynh
Автор

xin được đổ gục bởi những sự tuyệt vời bởi chất lượng nội dung, hình ảnh, hiệu ứng và quan trọng nhất là ý nghĩa nó mang lại cho bản thân em
❤❤ thật đáng yêu

phgmai-xjkt