Lòng mẹ(Y Vân) _ đàn bầu - Phạm Đức Thành

preview_player
Показать описание
Lòng Mẹ
Trình bày: Đức Thành
Sáng tác: Y Vân

1. Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu.

Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.

[ĐK1:]
Thương con thao thức bao đêm trường
Con đà yên giấc mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngày
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

2. Dù cho mưa gió không quản thân gầy mẹ hiền
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.

Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca
Mẹ hiền sớm tối khuyên ngủ bao lời mặn mà
Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.

[ĐK2:]
Thương con mẹ hát câu êm đềm
Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm
Bao năm nước mắt như suối nguồn
Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương.

Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt màu
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu.
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Mẹ tôi vừa mất tôi mới chợt nhận ra nhiều điều, lúc trước tôi không trân trộng những giây phút bên mẹ bây giờ tôi nhớ những phút giây đó lắm thèm hình bóng mẹ bước đi, thèm những chiều mẹ gọi tôi đi Tôi nhớ mẹ .

thanhat
Автор

Năm xưa tôi còn bé, mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu, thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc, im lặng tôi sầu thôi
Mặc dầu nước mắt chảy, là bớt khổ đi rồi
Thuở nhỏ tôi không tin, người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ và nghi ngờ trời đất
Từ nay tôi hết thấy, trên trán mẹ hôn con
Những khi tôi phải đòn, đau lòng mẹ biết mấy
Kìa nhà ai sung sướng, mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ tôi không thấy, lúc buồn biết trốn đâu
Hoàng hôn phủ trên mộ, chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết, tôi mất mẹ. Là mất cả bầu trời...
(Trích: Đại Đức Thích Thiện Thuận)

thienNguyen-mxll
Автор

Mẹ mình bị ung thư giai đoạn cuối, bác sỹ bảo thời gian ngắn của mẹ mình rất ngắn. Giờ mẹ mình rất gầy. Khi tôi nghe bài này và nghĩ mẹ tôi chẳng mấy mà tới xa chúng tôi. Tôi đau như đứt từng khúc ruột. Cầu mong mẹ tôi được sống tới đầu bạc rần nong cùng con cháu. A Di Đà Phật!

yenam
Автор

Thiết nghĩ, ai sinh ra trong cõi đời này được làm con của cha, của mẹ, thật hạnh phúc biết nhường nào!

Từ khi cất tiếng khóc chào đời, con đã được mẹ lo cho trọn từng miếng ăn, giấc ngủ bằng dòng sữa ngọt ngào, bằng câu hát ầu ơ:

Gió mùa thu mẹ ru con ngủ.
Năm canh chày thức đủ vừa năm

Ngày thơ bé con được chở che bằng tấm áo yêu thương khi đông về, để rồi buổi hè sang, nan quạt mẹ lại đung đưa giữa trời trưa nắng gắt. Từng bữa cơm ngon đầy hương đồng gió nội đến những món quà bé nhỏ đơn sơ đều được đổi bằng mồ hôi và nước mắt của mẹ. Thời gian lấy đi tuổi xuân của mẹ, còn lại cùng tháng năm những kỉ niệm về một người phụ nữ thật đẹp... Một đời tảo tần khuya sớm, âm thầm lặng lẽ để đổi lấy nụ cười cho đàn con thương:

Nuôi con suốt cả cuộc đời
Trái tim của mẹ trọn tình vì con
Qua rồi cái tuổi xuân son
Thì cơ thể mẹ héo hon phai tàn.

Khi nhắc đến cha, văn chương, thi ngôn cũng luôn dành trọn những lời cao quý nhất:

Cha dành hết mọi đắng cay
Cho con vị ngọt những ngày ấu thơ.
Cha dành khó nhọc từng giờ
Đắp xây cuộc sống ước mơ gia đình
Cho con cuộc sống đẹp xinh
Cho con tất cả ân tình thương yêu
Cha kiên cường chống chọi với bão táp phong ba
Cho con vững bước trên mặt đường khát vọng.


Thời gian đã âm thầm lấy đi thời trai trẻ và đè nặng lên đôi vai gầy guộc ấy, và rồi, ngày con lớn khôn, những vết nhăn đã in hằn trên vầng trán tự thuở nào. Thật đúng là:

Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng sao đầy hai tiếng “Mẹ, Cha”.

Con không biết mượn ngôn từ nào cho xứng với tình thương cao quý ấy. Dẫu cây to rồi cũng sẽ đổ. Núi cao rồi cũng sẽ mòn. Duy chỉ có cha vẫn bất khuất như cột trụ chống trời. Nhưng tình thương ấy đã bao lần cha giấu nhẹm vào tâm. Nuốt nước mắt, lấy roi vọt đặng rèn giũa con nên người.

Công cha như núi, như non
Hy sinh tất cả cho con nên người
Cho con cuộc sống đẹp tươi
Cho con tất cả nụ cười thế gian.

Công cha nghĩa mẹ là thế. Chúng ta khó thể nào diễn tả cho tận, cho cùng!

Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao, biển rộng mênh mông
Làm sao báo đáp dày công sinh thành…

Có thể nói, tình thương của cha mẹ dành cho con là vô cùng vô tận, bởi lẽ, dù con có khôn lớn trưởng thành đến mấy thì tấm lòng của hai đấng sinh thành vẫn vẹn nguyên như ngày thơ bé. Nước mắt chảy xuôi, mẹ cha cho đi chẳng toan tính vọng cầu, chỉ mong cho con được niềm vui và hạnh phúc.

Tiếc thay, tình thương ấy chỉ hiện hữu trong cõi đời vô thường giả tạm, để rồi một ngày nào đó con trở về thì ôi thôi, mẹ cha đã theo dòng sinh biệt, khiến lòng con quặn nỗi bi thương:

Ngày hôm ấy, mây giăng sầu ảm đạm
Không gian buồn trong cảnh vắng thê lương
Khói hương ơi, sao đau đớn đoạn trường
Ngày vĩnh biệt cha mẹ hiền yêu kính.


Con cũng thấy không ít người đã vô tâm chạy theo những lợi danh huyền ảo để cha mẹ lẻ bóng đơn côi, những ngày cuối đời lạnh lẽo. Để rồi, giờ đây, trước nấm mồ còn chưa xanh cỏ mà bia đá đã im bặt, lặng thinh. Họ chỉ còn có thể bùi ngùi gọi khẽ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ”! “Cha ơi, con thương cha”.

Cúi đầu cha mẹ thứ tha
Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng.


Cha, Mẹ, với con - một người xuất gia trẻ, giờ đây, một cái nắm tay âu yếm của mẹ, một lời quở phạt nghiêm khắc của cha sao mà xa xỉ thế? Nghĩ về thâm ân của hai đấng sinh thành chưa đáp trọn mà lòng con thêm tủi hổ.

Giá như sống lại những ngày thơ ấu, được cận kề bên mẹ cha, con sẽ trân trọng từng phút giây bé nhỏ, con sẽ phụng dưỡng người bằng tất cả trái tim của người con hiếu kính. Vỗ về, an ủi và chia sẻ tất cả những uẩn khúc, những nỗi đau thầm kín mà vì hạnh phúc của con cha mẹ đã chôn chặt trong lòng. Con sẽ sẵn sàng đón nhận tất cả tình cảm mà hai đấng sinh thành dành trao, và sẽ rất vui khi được cha la rầy, quở trách, vì đó là niềm tự hào, là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời con; vì con vẫn biết con còn cha, còn mẹ, con sẽ gọi cha mẹ với tất cả lòng kính yêu sâu sắc bằng tất cả hân hoan, sung sướng của đời mình, để rồi con không bao giờ và mãi mãi không còn được gọi hai tiếng thiêng liêng ấy nữa.


Nếu tình thương có thể khiến người ta vĩ đại trong sự nhẫn nhục thì cha mẹ là hiện thân của lòng yêu thương và sự nhẫn nhục ấy. Dù chúng ta có thế nào đi chăng nữa thì tình mẹ cha vẫn rộng lớn, bao dung.

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?

Đôi dòng tâm sự với hai đấng sinh thành, con chỉ có thể đơn sơ chút vậy. Con rất mong cha, mẹ, quý phật tử độc giả hoan hỷ niệm tình thứ tha..

ucTran-jzqt
Автор

Nghe bài này tôi mới chợt nhận ra mình hãy trân trọng mẹ khi còn mẹ, vì cuộc sống ngoài kia không ai tốt bằng mẹ không ai bao dung che chở mình chiều chuộng mình bằng mẹ kể cả Anh em trong nhà

thaoquyen
Автор

dẫu biết sinh ly tử biệt là điều không thể tránh khỏi, nhưng sao long đau tim quăng thắt khi nghĩ về điều đó. trần gian là của tạm trời cho đừng mê tranh quyền đoạt lợi, danb tiếng tiền tài thoáng chóc tự khói bay. hãy quý trong qua thương yêu những người bên cạnh chúng ta nhiều hơn các bạn nhé.

colen
Автор

mẹ đã mất được 13 năm. 13 năm con ko có sóng gió thăng trầm gì cũng vượt qua.... nhưng hok có mẹ.... mẹ ơi... Con nhớ mẹ lắm.

TuanNguyen-cksg
Автор

Bố tôi mất khi tôi 13tuổi, còn lại mình mẹ bươn chải nuôi 3 chị em khôn lớn, tôi là con trai một của GĐ nhưng mà chưa làm đc j cả khi mà chị và e gái đã lập GĐ còn tôi vẫn long đong bươn chải ngoài xh để kiếm đồng tiền bát gạo
28tuổi rồi mà vẫn chưa lm đc j gọi là báo hiếu cho mẹ, con thấy có lỗi lm mẹ ak đi ra xh nhưng con vẫn muốn về với mẹ những lúc con mệt mỏi, để nói với mẹ những j con đã trải
Con thèm bữa cơm mẹ nấu, dù chỉ là cơm mắm dưa cà nhưng lại ấm áp tình thương ..
Con yêu mẹ

hientruong
Автор

Mỗi khi nghe bài này đều nhớ về bà. Vậy là bà đã xa con 1 tháng r.vậy là chẳng bjo con còn đc nhìn bóng dáng của bà, đc nghe bà nói, nghe bà kể chuyện nữa....con nhớ bà lắm....bà ơi....

huepham
Автор

Mất mẹ


Năm xưa tôi còn bé

Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi

Quanh tôi ai cũng khóc
Yên lặng tôi sầu thôi
Mặc dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi

Độ nhỏ tôi không tin
Người thân yêu sẻ mất
Hôm ấy tôi xững sờ
Và nghi ngờ trời đất

Từ nay tôi hết thấy
Trên trán Mẹ hôn con
Những khi tôi phải đòn
Đau lòng Mẹ la lại

Kìa nhà ai bên cạnh
Mẹ con vỗ về nhau
Tìm Mẹ tôi không thấy
Lúc buồn biết trốn đâu

Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông Chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết tôi mất Mẹ
Là mất cả bầu trời

Tác Giả

XUÂN TÂM

kimthehiong
Автор

Mỗi lần nghe bài này tôi đều rơi nc mắt. Thương mẹ lắm

thongduong
Автор

Tôi mất bà nội và cg nghe bài này khi tôi tìm đc bài này thì tôi lại nhớ về nội tôi. Nội tôi mất khi tôi chx kịp nhìn mặt nội tôi lần cuối . Mỗi lần đút cho nội tôi ăn nội tôi nói đau không phải là do thời tiết mà đau là do sương khớp và cơn bệnh tái phát. Còn nx mỗi khi tôi đút nội ăn tôi than mệt mỏi. Bây giờ tôi cảm thấy rất hối hận.Mong cái ngày đút cơm cho nội ăn bh hk còn nx😭.Mong nội tôi bên suối vàng sẽ mau siêu thoát😟😟

posterharry
Автор

Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng sao đầy 2 tiếng mẹ yêu

cuongtruong
Автор

Nắng chiều đã tắt bên sông
Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về
Lòng đau ruột thắt não nề
Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.
Cũng vì con phải mưu sinh
Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu
Để cho sớm sớm chiều chiều
Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.
Mái đầu tóc đã bạc phơ
Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm
Mẹ mong ngày tết ngày rằm
Để con nghỉ phép về thăm một lần.
Con đi đã mấy mùa xuân
Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn
Bao năm Mẹ chịu tủi hờn
Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.

thanhnguyenduy
Автор

Hạnh phúc lớn nhất của đời ta
Là ở cõi đời này .. chúng ta. Còn cả cha lẫn mẹ
Cha tôi không hoàn hảo như những người khác
Nhưng cha luôn yêu thương tui bằng một tình thương hoàn hảo nhất .
Với xã hội mẹ tôi là người phụ nữ thất bại.
Với tui mẹ luôn là người phụ nữ vĩ đại nhất đời

TamLe-gxru
Автор

người nào mà mất mẹ rồi mà nghe bài này thì nhói lòng, nhức ruột....

HuynhHuynhTV
Автор

Đám ma toàn mở bài này. Nghe mà thấm buồn hết sức...

linhcute
Автор

Nếu một ngày con mất đi tất cả .
Cuộc đời này con chỉ cần Mẹ thôi
Vật chất mất con còn tìm lại được
Mất Mẹ rồi con biết tìm nơi đâu
Cảm ơn Mẹ đã cho con cuộc sống này
Gánh nặng cuộc đời Mẹ đã khổ vì con .
Ơn sinh thành con mãi luôn ghi nhớ .
Suốt cuộc đời này con chẳng thể nào quên …

潘明勇-zs
Автор

ngay xua ít nghe lắm, ấy vậy mà từ ngày em mất- ngày mà em chưa được nhìn mặt đứa con vừa chào đời của mình và kể cả chưa kịp lo cho thằng lớn vào được lớp 1 là kể từ đấy cứ mỗi lần chị nghe bài này là ruột như thắt lại và cứ muốn nghe hoài. chúc em ở một nơi xa đó luôn dõi mát về lo cho hai con và chồng e. Chị nhớ e!

ducvinhle
Автор

Nghe tiếng dan bầu mà nước mắt không ngừng chải .nhớ mẹ quá

SangLe-blwj
join shbcf.ru