filmov
tv
MỘT MÌNH - THANH TÙNG | TRỊNH SƠN TRUYỀN Guitar - Gã Du Ca
Показать описание
Một mình là khúc ca dạt dào thương nhớ của một trái tim đơn côi đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Đoạn nhạc mở đầu cất lên dìu dặt, da diết khiến tâm trạng người nghe không khỏi chùng xuống. Âm thanh ấy ám ảnh, tựa như bản hòa tấu của đêm tối - tiếng gió vang vọng bên thềm, xào xạc lùa vào tán lá, tiếng mưa đổ ào ào... Trên nền âm thanh ấy, giọng hát người nghệ sĩ cất lên cao vút, vừa như tự sự, vừa như chất vấn:
“…Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên
Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên...”
Gió, mưa vô tri vô giác đã được nhân cách hóa, trở thành cái cớ để người nghệ sĩ bộc bạch nỗi lòng của mình. Câu hỏi “gió nhớ gì”, “mưa nhớ gì” được lặp lại liên tiếp để rồi sau đó, chủ thể trữ tình xuất hiện:
“…Bao đêm tôi đã một mình nhớ em
Đêm nay tôi lại một mình...”
Người nghe dường như có thể hình dung ra dáng hình một người đàn ông lẻ loi trong đêm tối mênh mông yên tĩnh. “Bao đêm” đã qua nhưng “tôi” vẫn “một mình”. Cuộc sống luôn đối lập một cách trớ trêu như vậy. Từ hoàn cảnh cô đơn hiện tại, người nghệ sĩ ru mình vào những kỷ niệm trong quá khứ với người vợ tần tảo.
“…Nhớ em vội vàng trong nắng trưa
Áo phơi trời đổ cơn mưa
Bâng khuâng con đang con nhỏ
Tan ca bố có đón đưa.
Nhớ em giọt mồ hôi tóc mai
Gió sương mòn cả hai vai
Đôi chân chênh vênh con đường nhỏ
Nghiêng nghiêng bóng em gầy...”
Một mình giống như tiếng nấc nghẹn ngào, chan chứa nhớ thương mà nhạc sĩ Thanh Tùng dành cho người vợ quá cố. Hình ảnh trong âm nhạc của Thanh Tùng chân thật và đẹp giản dị. Mạch cảm xúc dào dạt thấm nhuần trong từng câu chữ nên dù nhạc sĩ chỉ liệt kê ra một vài hình ảnh mang tính chất ước lệ: “vội vàng trong nắng trưa”, “giọt mồ hôi tóc mai”, “bóng em gầy”... nhưng từ đó, người nghe có thể nhận thấy tình cảm sâu nặng mà ông dành cho vợ.
Mạch cảm xúc của bài hát đi từ hiện tại hiu quạnh về quá khứ (nhớ em) rồi lại từ quá khứ trở ngược về với hiện tại (vắng em).
“...Vắng em còn lại tôi với tôi
Lá khô mùa này lại rơi
Thương em mênh mông chân trời lạ
Bơ vơ chốn xa xôi
Vắng em đời còn ai với ai
Ngất ngây men rượu say
Đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ
Cô đơn cùng với tôi về...”
Đoạn kết của bài hát vừa bày tỏ nỗi niềm nhớ thương của nhạc sĩ Thanh Tùng với người đã khuất, vừa miêu tả hoàn cảnh cô quạnh của ông. Các cụm từ “tôi với tôi”, “ai với ai”... khắc họa hiện tại cô đơn đến tột cùng của nhạc sĩ. Nhưng cái đáng quý là trong hoàn cảnh đó, ông vẫn đau đáu nhớ về người vợ đã khuất. Trái tim ông khắc khoải không yên bởi mình đâu phải là kẻ cô đơn duy nhất: Thương em mênh mông chân trời lạ. Bơ vơ chốn xa xôi.
—————————————-
Ca Khúc: Một Mình
Nhạc Sĩ: THANH TÙNG
Đệm guitar và hát: Trịnh Sơn Truyền
Theo dõi Trịnh Sơn Truyền OFICIAL Chanel
YouTube:
——————-
Xin mời Anh Chị và các Bạn cùng nghe.!
————————————
...................
Gã DU CA. ----
NHẠC TRỮ TÌNH XƯA - NHẠC VÀNG COVER HAY NHẤT
“…Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên
Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên...”
Gió, mưa vô tri vô giác đã được nhân cách hóa, trở thành cái cớ để người nghệ sĩ bộc bạch nỗi lòng của mình. Câu hỏi “gió nhớ gì”, “mưa nhớ gì” được lặp lại liên tiếp để rồi sau đó, chủ thể trữ tình xuất hiện:
“…Bao đêm tôi đã một mình nhớ em
Đêm nay tôi lại một mình...”
Người nghe dường như có thể hình dung ra dáng hình một người đàn ông lẻ loi trong đêm tối mênh mông yên tĩnh. “Bao đêm” đã qua nhưng “tôi” vẫn “một mình”. Cuộc sống luôn đối lập một cách trớ trêu như vậy. Từ hoàn cảnh cô đơn hiện tại, người nghệ sĩ ru mình vào những kỷ niệm trong quá khứ với người vợ tần tảo.
“…Nhớ em vội vàng trong nắng trưa
Áo phơi trời đổ cơn mưa
Bâng khuâng con đang con nhỏ
Tan ca bố có đón đưa.
Nhớ em giọt mồ hôi tóc mai
Gió sương mòn cả hai vai
Đôi chân chênh vênh con đường nhỏ
Nghiêng nghiêng bóng em gầy...”
Một mình giống như tiếng nấc nghẹn ngào, chan chứa nhớ thương mà nhạc sĩ Thanh Tùng dành cho người vợ quá cố. Hình ảnh trong âm nhạc của Thanh Tùng chân thật và đẹp giản dị. Mạch cảm xúc dào dạt thấm nhuần trong từng câu chữ nên dù nhạc sĩ chỉ liệt kê ra một vài hình ảnh mang tính chất ước lệ: “vội vàng trong nắng trưa”, “giọt mồ hôi tóc mai”, “bóng em gầy”... nhưng từ đó, người nghe có thể nhận thấy tình cảm sâu nặng mà ông dành cho vợ.
Mạch cảm xúc của bài hát đi từ hiện tại hiu quạnh về quá khứ (nhớ em) rồi lại từ quá khứ trở ngược về với hiện tại (vắng em).
“...Vắng em còn lại tôi với tôi
Lá khô mùa này lại rơi
Thương em mênh mông chân trời lạ
Bơ vơ chốn xa xôi
Vắng em đời còn ai với ai
Ngất ngây men rượu say
Đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ
Cô đơn cùng với tôi về...”
Đoạn kết của bài hát vừa bày tỏ nỗi niềm nhớ thương của nhạc sĩ Thanh Tùng với người đã khuất, vừa miêu tả hoàn cảnh cô quạnh của ông. Các cụm từ “tôi với tôi”, “ai với ai”... khắc họa hiện tại cô đơn đến tột cùng của nhạc sĩ. Nhưng cái đáng quý là trong hoàn cảnh đó, ông vẫn đau đáu nhớ về người vợ đã khuất. Trái tim ông khắc khoải không yên bởi mình đâu phải là kẻ cô đơn duy nhất: Thương em mênh mông chân trời lạ. Bơ vơ chốn xa xôi.
—————————————-
Ca Khúc: Một Mình
Nhạc Sĩ: THANH TÙNG
Đệm guitar và hát: Trịnh Sơn Truyền
Theo dõi Trịnh Sơn Truyền OFICIAL Chanel
YouTube:
——————-
Xin mời Anh Chị và các Bạn cùng nghe.!
————————————
...................
Gã DU CA. ----
NHẠC TRỮ TÌNH XƯA - NHẠC VÀNG COVER HAY NHẤT
Комментарии