Ghé Qua - Dick x PC x Tofu | Karaoke.

preview_player
Показать описание
Một bài rap quá hay.
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm

Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...

Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm,
Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu

Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...

attrinh
Автор

Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim
Em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở

Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không lí do nào đã khiến em cùng người đó
Gặp mặt rồi vội yêu
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ
Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng

doduki
Автор

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn, chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi, chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời

RAKIN-tn
Автор

Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời !
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa
Tây tiến đoàn binh không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu, anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành
Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.

ThuyLe-xmpw
Автор

Đôi khi nhắm mắt cũng là một cách để ta không thấy được niềm đau
Anh vẫn muốn nghe giọng em mỗi tối, nhưng lại không muốn mình tìm nhau
Anh vẫn chìm sâu, đứng thật lâu trong con hẻm
Những ngày này anh lại không muốn mình đi ra đường, vậy còn em?
Ta còn gì ngoài sự im lặng nghe bài nhạc qua cuốn ghi âm
Anh vẫn không còn buồn liên lạc, mặc dù trong lòng vẫn muốn đi thăm
Hai người hai thế giới khác nhau, cứ xem tình yêu là điều quá dễ
Em nói chỉ yêu mình anh nhưng lại phân tâm bởi nhiều cá thể
Có khi nào là em đã quên một phần trăm trong em đổ nát
Không muốn nói cười cùng anh, đem tình yêu mình ra chỗ khác
Dang vòng tay rồi va vào nhau, trong cuốn băng là BOP
Em nói thêm vài lời cuối, xách vali rồi đi và đi
Trong phòng anh giờ không còn ai, Jägermeister cho vào ly
Hai giờ, ba giờ, năm giờ trôi đôi bàn tay này đang còn ghi
Em cứ xem như là chuyện cũ xong rồi đem đi cất
Dù với anh là điều không thể sau ngày em đi mất

HoanqLonqSiuDepZai
Автор

Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim
Em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không lí do nào đã khiến em cùng người đó
Gặp mặt rồi vội yêu
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ
Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm
Cũng chính là lúc ôm em thật chặt
Băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên
Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn một vòng tay dịu êm
Rồi cứ mơ mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới
Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về thu Hà Nội sẽ theo cùng em
Nhưng cùng hình bóng mới

vanhien
Автор

Anh đang đi khắp con phố
Nơi thân yêu còn vấn vương
Ngồi chỗ cũ kỉ niệm năm xưa
Uống ly cafe góc gần đường
Anh lại thấy mùa hoa đỏ dại
Khi vừa mới ngó là thấy em ngay
Ngồi trong quán vụt mặt xuống sàn
Chắc có lẽ thức trọn hết đêm nay
Cùng tri kỉ uống cạn ly bia
Rồi ngồi nói chuyện thật luyên thuyên
Thức xuyên đêm vừa uống vừa nhớ
Cảm giác hụt hẫng
Nhẹ nhành truyền miên
Em là ai coi bé thôi son
Em thon nọt tròn trịa
Hơn cả lối mòn
Anh yêu em mà đằng sau đó
Còn có một người
Yêu em gói gọn
Kém ba chữ gọi là tình duyên
Trên bàn làm việc
Viết vài câu chuyện
Kể về em người đẹp lãng khách
Mình đi chung chùa
Và cầu nguyện cầu duyên
Gửi cho em người phương xa đó
Chắc người quên anh
Đang ở nơi đây
Còn nợ nhau vài câu chân tình
Bởi lẽ vô vị
Trời mù trời khơi mây
Anh chẳng biết câu từ ngọt ngào
Để anh thu gọn viết về nơi em
Chuyện tình mình anh buồn có lẽ
Chắc phải buông xuôi hết hả thôi đêm
Chờ chắc có lẽ
Em đang đứng ngoài kia
Nhớ giọt nước mắt tuôn rơi rồi kìa
Anh thích nụ cười của em
Mỗi khi em cười luôn ngọt ngào
Khi tô đậm môi son trên áo
Anh càng say đắm lỡ trót trao
Giữ mặn mà mà tươi thắm
Nốt nhạc trầm đang bên tai
Hay những giai điệu em thích nó
Nó còn vương vấn ở trên vai
Ngồi lắng nghe em kể chuyện đẹp
Giữa những vì sao đang lấp lánh
Trong tim của anh
Hình như đang ghép
Chắc có lẽ tim em đang chấp cánh
Anh không tin vào tình yêu
Nhưng anh luôn tin vào yên bình
Anh chỉ tin em mà thôi
Người con gái trong tim mình
Giữ khúc hát đầy bạt ngạt
Giữa cánh đồng đầy gió xương
Những đứa trẻ đang ào ạt
Và những con diều bay khóa đường
Anh yêu em thì cũng thế
Ngược lại anh đi đầy khó lường
Nhưng ngược lại anh yêu em
Cô bé băng tuyết thật khó nhường
Anh không sợ những ngày mùa hạ
Anh cũng chẳng sợ đầy gió xương
Anh chỉ sợ nếu mai anh đi
Chắc ai lo cho anh nửa chặng đường
Ngồi bên nhau hát vu vơ
Viết lại tiểu thuyết trong trang vở
Hay những quyển tập
Em đang học chắc có lẽ
Kỉ niệm em than thở

Sau những chuỗi ngày mình chung đôi
Cùng nắm tay nhau đi giữa biển trời
Khung ảnh mở rộng
Ngày càng xa xôi
Khi ở bên em chẳng phiền nổi
Em luôn tuyệt đẹp
Đẹp cả tâm hồn và con người
Với những lời nói em nói cả ngày
Mà em nói hoài chẳng mòn lưỡi
Ở bên anh em dịu dàng
Thấm đậm mối tình hai chúng ta
Khi em buồn cảm thấy mệt mỏi
Hãy dựa vai anh đẩy chúng ra
Nếu nỗi buồn càng ngày chồng chất
Hãy ôm chặt anh sau nỗi sợ
Và hãy hét to với anh rằng là
Chẳng sợ việc gì khi em ngồi nhớ
Nếu tim anh em cắt làm hai
Hãy giữ lấy một phần còn lại
Ai biết đâu sau này lu mờ
Hình ảnh đối diện
Em biết còn ai
Em đừng sợ cảm giác cô đơn
Bởi khi trời lạnh khi gió đổi chiều
Hay những cơn gió ào ạt lại tới
Thổi hết mây đi em mới chịu
Anh lại thích cơn mưa nhẹ nhàng
Ngồi với em cảm thấy ấm áp
Anh lại đua với các công việc
Từ sáng đến tối
Cảm thấy tấp nập
Anh quên sạc pin cho điện thoại
Vì đêm tối anh hay chơi game
Mệt mỏi cả ngày anh vẫn chưa đủ
Giờ đêm tối mệt mỏi với em
Anh luôn thích ánh nắng hoàng hôn
Bởi vì mỗi sáng nhiều đường tương lai
Và thích nhất buổi làm việc cuối
Là ngày chủ nhật
Đến hướng chương hai
Anh không vạm vỡ
Mỗi khi đi một chiều
Chẳng cần xi nhan
Mỗi khi xin phép
Vì đối diện là kẻ đối diện
Luôn luôn chật hẹp
Không tin em hãy nhìn xem
Có lẽ là những câu chuyện
Có lẽ là nó bắt đầu
Đi giữ cổng trời
Sau này đến cuối
Còn đi tiếp không
Hay em vu vơ
Như những bài nhạc không lời
Nhà mình chẳng cần to
Chỉ cần nó nhỏ
Nhưng đầy tình thương
Mấy con cún đang chờ trước cổng
Mỗi khi về nhà
Thấy người mình thương
Anh luôn vui vẻ với mọi người
Và luôn thích làm gì mà mình muốn
Anh yêu duy nhất
Chỉ một người và chấp hết
Bao nhiêu tình huống
Hãy giữ câu ca anh đang viết
Vì nó sau đậm chẳng bao nhiêu
Dù anh ích kỉ chẳng nói ra nhiều
Chẳng hạn người ngoài làm sao hiểu
Mảng tình yêu mình càng trải rộng
Như quyển truyện tranh anh hay đọc
Anh rất sợ một điều gì đó
Hay anh đang sợ cô ấy khóc
Anh không tin vào tình yêu
Nhưng anh chỉ tin vào yên bình
Anh chỉ yêu em mà thôi
Người con gái trong tim mình

tdofficial
Автор

Dick

Em ơi xin em đừng bao giờ nói về những câu chuyện tình trăm năm
Chỉ cần em nhớ, một điều là luôn phải giữ nhau trong thâm tâm
Đừng cố quên anh, vì điều đó chưa từng dễ dàng như ước muốn
Ngoài trời nước cuốn cơn mưa nặng hạt giai điệu anh hoa thành âm thanh
Mưa lâm râm ở trên mái nhà còn căn gác của anh ngọn đèn rực... cháy
Em chính là những lời nhạc buồn còn đau hơn cả vết mực.... máy
Anh ngồi bật dậy không có em giống như bình thường
Lại một ngày bữa trưa giăng võng cafe đen làm cho mình buồn
Chuyện ngụ ngôn nằm trong gầm giường a lấy ra nằm đọc rồi ngủ
Sự cô đơn giờ bao chùm lên thời sinh viên thằng học trò cũ
Vài bông hoa trên đường em đi giờ đây đã mọc và phủ

Anh ước mình biết quý trọng hơn và yêu thương hơn viên ngọc ngà cũ
Người yêu thương đơn độc nào cũng không hàn thuyên về mối tình đầu
Yêu em một cách lạ thường anh yêu em như là khối hình cầu
A mỉm cười, khi nhận ra rằng bản thân mình quá nhiều nhược điểm
Anh biết rằng phải bỏ nó đi là một trong số những điều thực tiễn
Em à
Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều,
2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều,
Em gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết,
Anh gửi nắng hạ những cơn mưa hòa tan vào thời tiết.
Xám
Chỉ đành bỏ lại, chút vật vờ ánh đèn cửa số và đêm thâu
Ta gọi nụ cười là thứ đắt nhất vì khi đó ta được bên nhau

Em hỏi tại sao phải yêu trọn vẹn anh chỉ có một câu trả lời
Mọi thứ hôm nay sao rã rời
Anh chỉ muốn ôm em cả đời
Anh vẫn yêu em đến khi mùi rượu trên áo anh bận đã thấy nồng
Saxophone hoà vào mùi tóc yêu người đến tận cả đáy lòng
Nhưng mà trách sao được em ơi đến cả ánh trăng còn lừa dối
Điếu thuốc này li rượu này xin đừng quên những lời vừa nói
Và vài cuốn phim sẽ tiếp tục bật mình ngồi bên nhau nghe nhịp thở
Không phải thức nhắn tin cả đêm vì a đã đc che đc chở
Một chút hạnh phúc cũng là em
Em đưa ta ra xa nhịp tình
Ánh đèn đường va đại loại cơn mưa đi qua anh chưa kịp nhìn
" Và anh cũng chỉ là một người điên trong vòng hoa tình ái “

" Anh cũng chỉ là một người say bên đường em nhìn thấy
Và chợt tỉnh dậy, xung quanh thấy màn đêm tối đen
Yêu em đây là lần cuối cùng anh dối em....
Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều,
2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều,
Em gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết,
Anh gửi nắng hạ những cơn mưa hòa tan vào thời tiết

khangchi
Автор

Mặc dù đầy đủ khi con khôn lớn, nhưng con có cảm giác mình luôn thiếu,
Nhất là khi cô đơn, thì những tổn thương đó càng nặng nhiều,
Mục đích tồn tại là gì? Đến bây giờ con còn chẳng hiểu,
Cũng may mắn tìm được âm nhạc là thứ duy nhất gọi là năng khiếu,
Bai tập chẳng bao giờ làm, nhưng lúc nào tay cũng sách và viết,
Muốn hiểu được con của mình, ba cũng chẳng có cách nào biết,
Vì con chẳng bao giờ nói chuyện hơn với ba được dăm ba câu,
Ở trong lòng vẫn còn chữ hận, và đó là cách để đâm ba dau,
Unh,
Con ghét vì 1 tuổi thơ, không có đầy đủ ba và mẹ,
Con ghét những đêm 1 mình, khóc nức nở mà không ai nghe,
Con ghét vì ba có thể đi nơi khác làm lại từ đầu
Và con ghét ba làm mẹ khóc bởi vì bọn con là người phải lau

Con ghét tất cả mọi thứ, ghét nhất vẫn là bản thân,
Con luôn xem mình vô dụng, và những nỗi đau này con đáng nhận,
Và khi ba đưa con sang bên Mỹ thì sự căm ghét đó nhân ngàn lần,
Thật khó "để thấy tổng thể", khi ta đang nhìn bức tranh càng gần,
Ba không xem âm nhạc con thích là 1 chỗ dựa vững cho tương lai,
Và con thì luôn xác định nó là 1 thứ theo con đường dài,
Mà thằng Bin thì luôn cứng đầu, quyết đã đi là không dừng lại,
Nên, bỏ tất cả đằng sau, cuốn gói đi mà không ngần ngại,
3 năm trôi, và,
Cũng có chút gì gọi là thành công,
Vẫn là con của ba, luôn nói ít hơn là hành động,
Con.. ước gì ba có thể được thấy con ở trên sân khấu,
Nhìn những người hâm mộ thương con, và những người bạn luôn đứng đằng sau.

Và, ba à, con chẳng hề ghét ba đâu,
Mọi "hờn giận" đều đến "từ những kỳ vọng" ta ghép cho nhau,
Ba cũng chỉ mong muốn được thấy, con cứng cáp trong cuộc đời bạc,
Chẳng vui vẻ gì khi có 1 thằng con luôn chống đối không hợp tác,
Con thì quên đi mất, ba cũng là đứa trẻ tổn thương,
Ông nội cũng chẳng ở đó để cho ba 1 cuộc sống bình thường,
Suy cho cùng, cả 2 đều đau 1 nỗi đau chung,
Quá bận rộn chứng minh ba sai, mà con đã quên làm những điều đúng,
Và,
Hôm đó sau khi mà con về nhà,
Con đến và hỏi thăm ba,
Ba nói ba vui khi ba đã thấy con có tất cả,
Dù là, ba sẽ phải nhìn và ủng hộ con từ nơi rất xa,

Hôm đó sau khi mà con về nhà,
Con đến và hỏi thăm ba,
Ba nói ba vui khi ba đã thấy con có tất cả,
Dù là, ba sẽ phải nhìn và ủng hộ con từ nơi rất xa,
Cổ họng "nghẹn không nói" nên lời,
Đó là "tất cả động lực con cần" để có thể" sống trên đời,
27 năm sống, cuối cùng con cũng lớn thật rồi,
Con chỉ muốn 1 lần được nói với ba là con xin Lỗi

vietbao
Автор

Lời bài hát cho bạn nào tới giờ vẫn còn nghe
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng…
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm,
Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng…

quyentranthi
Автор

Em ơi xin em đừng bao giờ nói về những câu chuyện tình trăm năm
Chỉ cần em nhớ, một điều là luôn phải giữ nhau trong thâm tâm
Đừng cố quên anh, vì điều đó chưa từng dễ dàng như ước muốn
Ngoài trời nước cuốn cơn mưa nặng hạt giai điệu anh hóá thành âm thanh
Mưa lâm râm ở trên mái nhà còn căn gác của anh ngọn đèn rực... cháy
Em chính là những lời nhạc buồn còn đau hơn cả vết máy
Anh ngồi bật dậy không có em giống như bình thường
Lại một ngày bữa trưa giăng võng cafe đen làm cho mình buồn
Chuyện ngụ ngôn nằm trong gầm giường a lấy ra nằm đọc rồi ngủ
Sự cô đơn giờ bao chùm lên thời sinh viên thằng học trò cũ
Vài bông hoa trên đường em đi giờ đây đã mọc và phủ
Anh ước mình biết quý trọng hơn và yêu thương hơn viên ngọc ngà cũ
Người yêu thương đơn độc nào cũng không hàn

TrungNguyễnNguyễn-vt
Автор

Anh là trẻ lạc —-> Tình giống như sống biển ——> Xa xăm —-> vẫn thường ngày ❤

Bao
Автор

Hà Nội nghìn năm văn vở, văn em hơi dở nhưng mà yêu anh:<

viparaltran
Автор

và đó 5 tháng, ngồi và đợi bản thân ngã lết
không phải ân oán, đợi chờ mãi tình yêu đã chết
chẳng ai bắt anh như vậy, tự anh làm khổ bản thân
tự để cuộc sống xô đẩy và rồi tự anh để đời cản chân

Anh đã mất 4 năm cuộc đời để rồi mọi thứ lại chẳng tới đâu
cứ hết mình với một cuộc tình để rồi không thể đến được với nhau
tin đau khổ như một cơn mưa đến khi nắng lên xoá tan mọi thứ

quockiddyvlogs
Автор

Dù mình không lớn lên cùng thành phố
Nhưng mà định mệnh
Cho anh được gặp em
Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất
Nơi mà dấu chân anh được đặt lên
Dù thế nào đi nữa
Thì anh vẫn muốn là mình cùng
Được nắm đôi bàn tay em
Và nhìn về phía xa nghìn trùng
Anh muốn được ôm em
Trao nụ hôn thân quen
Lên hai bên tóc
Anh đã có quá nhiều lần sai
Làm bao nhiêu đêm em khóc
Nếu buồn quá thì làm vài chai
Đưa lên môi ta nốc
Mấy cô em kia anh xin block
Vì em luôn luôn là người xinh nhất
Oh có nhiều cạm bẫy
Mà anh biết là mình phải cần nhau
Em là mở bài
Anh sẽ là cái kết của phần sau
Quá nhiều cách cảm

HoanqLonqSiuDepZai
Автор

Đã 12h đêm, sao bây giờ em còn chưa ngủ.
Có phải những dòng suy nghĩ?
Đến với em nó còn chưa đủ.
Thời tiết bất ổn hay sao?
Mà ngày nào cũng toàn mưa lũ.
Những Vết thương em từng chữa lành
Một khoảng thời gian lại về như cũ.
Lúc em cảm thấy ổn nhất.
Không phải nhận được sự thương hại.
Là khi chịu nhiều tổn thất.
em luôn cầu xin mọi thứ ngưng lại.
Ở đời người nào cũng vậy
Không đáng tin, nên chẳng cần ai.
Nỗi đau cứ dày vò mỗi ngày.
Em không muốn sống lại trong lần hai.

CREEPYPASTA
Автор

Một tiểu thư đài các cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập cuộc sống cô giờ êm ấm chưa
Sao buồn vương trên mắt sao đôi lần khóc ướt mi
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chỉ biết mượn hơi men tâm sự cùng trăng cho vơi sầu
Oh oh oh

ThànhVănCông-ms
Автор

Ver 1:

Nhắm mắt em lại đưa tay anh nắm dìu em đi qua con phố đông
Anh đã xuất hiện trước mặt em và để cho em khỏi trông ngóng
Giữ em thật chặt

Như là giữ giấc mơ ngày đầu tiên
Anh sẽ ở lại yêu em thật lâu kéo em ra khỏi những muộn phiền
Anh không hứa là bản thân mình sẽ yêu em đến trọn đời suốt kiếp
Nhưng mà tất thẩy những điều anh làm chứng minh tình yêu anh bất diệt
Tuổi 20 dành cho em/ Với những hi vọng thật lấp lánh
Anh mong một ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh
Vẫn là anh/ Là bờ vai cho em tựa mỗi khi buồn
Trên đỉnh đồi, ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống
Để về già, những kỉ niệm/ mình cùng kể nhau nghe
Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi phía sau xe
Ôm thật chặt, em hỏi anh liệu anh có tin vào tình duyên?
Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cái cách thật bình yên
Hai tâm hồn một giấc mơ chung về nơi nào đó xa xôi
Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn
Anh chọn em đóa hoa khôi

Về làm vợ anh nhé
Về làm vợ anh nhé
Về với anh cô bé
Anh sẽ hát cô nghe
Có nhiều khi anh lại muốn quay về với em

Có nhiều khi những buổi chiều trời đã tối đen
Nhiều khi anh muốn nói anh yêu em nhiều biết mấy
Anh không quan trọng những việc trời, trăng, thời tiết bấy
Bây giờ mình cứ rap dù khi mình hát nhảm
Nhưng mà anh biết anh yêu em không bao giờ ác cảm

Dù khi mà anh đã để cho trái tim còn lắng đọng
Dù khi đã uống quá nhiều, khiến cho anh đắng họng
Dù khi anh muốn chìm vào trong làn mây trời
Em à! Hôm nay, anh có em ở đây rồi
Chúng ta sẽ bên nhau vào 1 buổi chiều đầy mưa nắng

Anh biết là em sẽ khen anh thơm dù là chưa tắm
Anh biết là ngày mai em sẽ nằm bên bờ vai
Và tình cảm của chúng ta sẽ không hề mờ phai
Em ơi hãy nói cho anh nghe đi nà!
Điều mà trong tâm hồn của em luôn nghĩ thấu

Sao hôm nay, anh đi trước em đi sau
Chúng ta sẽ cùng bước dù là bên cạnh nhau
Dù trái tim anh quặng đau nhưng mà anh vẫn còn yêu em
Hãy nói cho anh nghe, chuyện tình yêu là gì
Không phải là chuyện tình yêu là chuyện cổ tích đâu

Bởi vì anh đang nói cho em nghe những điều bổ ích lâu
Có nhiều khi anh đi ngang và anh lại huýt sáo
Anh đã nói cho em nghe anh muốn nấu cho em ít cháo
Anh muốn nấu cho em ăn 1 bữa cơm no nê
Bây giờ tình yêu trong anh thực sự nó to ghê

Có khi anh ngồi có khi anh muốn nằm ngủ
Nhưng mà nếu như giận hờn anh sẽ nhét em vào gầm tủ
Anh sẽ cho em biết rằng bản thân anh là ai
Anh là thằng con trai có sai thì anh sẽ làm lại
Anh là thằng đàn ông, sống với lương tâm ngay thẳng

Dù anh có vết thương ngay cẳng
Nhưng mà anh vẫn không mơ về những điều may mắn
Anh sẽ làm nên cả lâu đài từ bàn tay trắng
Nói cho anh nghe đi điếu thuốc lá làm cho anh mệt phổi
Bây giờ tất nhiên anh không bao giờ muốn mình chết thôi

Dù ngày mai chết đói nhưng mà anh sẽ luôn có em
Có em là giống như bầu trời có ngày và có đêm
Nói cho anh nghe đi, những điều mà trong tâm hồn em
Nói cho anh nghe đi, những điều mà anh đặt sâu vào trong lòng em
Nói anh nghe đi, những điều mà anh thấy nằm phía sâu trong lòng đen

Nói anh cho anh nghe đi hết những điều mà anh sẽ không phải là chồng em
Nhưng một ngày nào đó anh lại quay về nơi đây
Cái nơi sever 3h khuya và anh vẫn ngồi mà phơi bày
Anh sẽ nói cho em nghe hết những điều trong tâm hồn cả lí trí
Em à những hạt mưa bây giờ ngoài đời vẫn li ti

Nhưng mà anh sẽ thả cơn mưa này vào lòng em
Anh sẽ cho hết những muộn phiền đi vào tròng đen
Anh sẽ một ngày nào đó anh sẽ thở ra làn khói trời
Nhưng mà lúc đó thì tim của anh sẽ không đau nhói rồi
Trời ơi! Tại sao anh lại chọn cách yêu em?

Nếu như chúng ta cần nhau, không biết bao nhiêu đêm
Dù là có ánh đèn chiếu thẳng vào trong mắt anh
Nhưng mà em biết không? Anh ngồi giữa đất lạnh
Và anh lại nhớ em trong từng lời ca hát
Đây là 1 lời ca hát

Nhưng mà anh vẫn cố gắng nói cho nó hết beat đi
Sau đó là anh, em ơi em biết gì?
Chúng ta sẽ, không còn quen biết nhau
Hay chúng ta sẽ đi với nhau thật dài lâu
Dù là ngày mai, dù là ngày sau, dù là bóng đêm
Tình yêu trong ta sẽ không bao giờ nó sống thêm

LaamFour
Автор

bình định đầy nắng và gió anh chỉ giỏi làm e buồn...

GiaTrường-ci
Автор

Lại rót thêm cốc bia nhưng mà lười cạn
Thành công tao đánh đổi bằng những người bạn
Thành công tao đánh đổi bằng cả hạnh phúc
Vẫn đặt lên đôi môi một nụ cười tạm
Tao chọn giữ nỗi buồn làm của riêng tao
Tao thả nó như mưa từ trên trời xuống
Chắp tay lạy phật chỉ là chiêm bao
Ngửa cổ lên trời tao được mời uống
Tao đã không tin vào bản thân
Tao đã từng tin vào con số
Yea tao luôn tin vào tình yêu
Nó đến và nó đi như 1 cơn gió
Vẫn luôn là em ngày hôm đó,
Mùi hương này phảng phất vào trong gió
Em có muốn xem thế giới của anh?
Nó chứa đầy giông tố!
Nó sẽ không chỉ có mỗi âm nhạc
Nó có cả thuốc đỏ và cả bông gạc
Có những tờ xanh dương đã bị đâm toạc
Để anh nhìn cho thật rõ mấy thằng phông bạt
Để anh nhìn cho thật rõ đấy là ảo ảnh
Để anh chiêm nghiệm thêm mỗi khi vào cảnh
Nhận ra ai là bạn tốt đến khi cần thiết
Nhận ra ai tìm niềm vui đến khi nào rảnh
Và tao sẽ không nói (no talking)
tao chỉ quan sát (tao chỉ quan sát)
Ngắm những tia nắng lấp lánh, tràn vào căn gác
Say **** với tất cả những thứ bad vibe, cho vào ngăn rác (cho vào ngăn rác)
Họ sẽ làm phim về cuộc đời tao, năm này qua năm khác (năm này qua năm khác)
Chúng nó cứ nhìn cách tao thành công trong đầu chúng nó tưởng là khá dễ (easy)
Chúng nó bất ngờ khi tao vượt lên nhưng mà lúc đấy thì đã quá trễ (muộn rồi)
Thứ giết chúng ta chính là kỉ niệm thứ không thay đổi được là kí ức
Thứ làm ta nhớ là những bài học thứ cần thay đổi là cái ý thức
Lại rót thêm cốc bia nhưng mà lười cạn
Thành công tao đánh đổi bằng những người bạn
Thành công tao đánh đổi bằng cả hạnh phúc
Vẫn đặt lên đôi môi một nụ cười tạm
Tao chọn giữ nỗi buồn làm của riêng tao
Tao thả nó như mưa từ trên trời xuống
Chắp tay lạy phật chỉ là chiêm bao
Ngửa cổ lên trời tao được mời uống
Và con người (con người)
Họ tưởng là họ xấu nhưng mà họ không (no)
Chọn cách xả bản thân vào những thứ trần tục
Phần ác và phần thiện luôn muốn đọ công
Họ không thể kiểm soát được một cách thuần thục
Và mà khi mà thể xác đã bị vấy bẩn (vấy bẩn)
Thì tâm hồn một phần cũng bị vẩn đục
Vì khi mà giọt nước đã tràn ly thì tao sẵn sàng giao chiến kể cả mày có cầm lục
Tao đấm vào mặt mày đến khi mày Blackout!
Vì mỗi một con người đều có riêng một giới hạn
Nếu mày vượt qua giới hạn đừng có trách tao (Okay)
Và tao chỉ đang muốn hưởng trọn vẹn kiếp sống này vì tao nhận ra sự hữu hạn của tuần hoàn
Tao muốn được cười tươi kể cả khi bần hàn
Tao đã nhận ra việc mình cần làm
Chắp tay,
Lạy Phật (Tôn trọng)
Con đến với thế giới không phải vì tham
Con muốn được là con, được khóc được cười
Được thăm thú, tận hưởng tất cả kì quan
Con muốn được tự hào về bản sắc,
Máu đỏ và da vàng bởi vì con là người VIỆT NAM
Và con vẫn luôn biết mình sẽ mãi không cô độc
Dù trong tâm trí con bị biệt giam
Lại rót thêm cốc bia nhưng mà lười cạn
Thành công tao đánh đổi bằng những người bạn
Thành công tao đánh đổi bằng cả hạnh phúc
Vẫn đặt lên đôi môi một nụ cười tạm
Tao chọn giữ nỗi buồn làm của riêng tao
Tao thả nó như mưa từ trên trời xuống
Chắp tay lạy phật chỉ là chiêm bao
Ngửa cổ lên trời tao được mời uống

johnpham