filmov
tv
Em đứng giữa cánh đồng (remake) - cover by Mều

Показать описание
Lyrics:
Vi vu cơn gió thoảng
Ríu rít tiếng chim kêu
Nơi trên mặt đá, phủ một màu xanh rêu
Lá cây cứ xào xạc thu yên bình vào nhạc
Anh yêu em, chứ không phải là một người nào khác
Bao nhiêu đêm, cầm cây bút bi lên và cào nháp
Sau tất cả, chúng mình đã lại được về bên nhau
Thằng nào buồn xơ xác, đâu có phải là anh đâu
Anh chẳng còn thắng nổi, từng người mà anh từng đấu
Chẳng cần thêm men, chỉ cần bên em
Khoảng trời đêm đen, khi phố xá lên đèn
Hay là buổi chiều mát, tay em trong tay anh
Và tiếng nói cười hòa quyện với mây xanh
Đưa em đi chơi, ôm chặt lấy anh khi trời lạnh
Sai lầm trong đời, và đó là thứ anh cần tránh
Nên em yêu ơi, đừng buông vào anh những lời lạnh
Anh là con người, chứ anh đâu phải là thần thánh?
Chẳng phải Chúa trời, cũng chẳng phải siêu nhân
Nếu em là "đống lửa" (?), anh nguyện làm thiêu thân
Anh thương em, anh thương theo cái cách bình thường nhất
Anh thương em, như chiếc xe đạp thương con đường đất
Anh thương em, anh không quan tâm được mất
Chút niềm vui anh thường cất, nếu em cần anh nhường tất
Em, anh thương em, coi nó như điều thường nhật
Anh thương em, trao cho em đường mật
Trong tim anh, nhiều nỗi buồn nên thường chật
Giờ thay vào là niềm vui, đặt tên em, nơi đẹp nhất
Trong veo có tiếng gió thổi rì rào
Ôm anh đi, xem trong anh có gì nào?
Và anh thương em trên từng nẻo đường anh từng đi qua
Như từng tiếng tìng tang trên đàn ghita
Đường anh đi, có tiếng gió thổi dào dạt
Có mùi hoa thơm ngào ngạt
Thôi anh đi, anh chào nàng.
Vi vu cơn gió thoảng
Ríu rít tiếng chim kêu
Nơi trên mặt đá, phủ một màu xanh rêu
Lá cây cứ xào xạc thu yên bình vào nhạc
Anh yêu em, chứ không phải là một người nào khác
Bao nhiêu đêm, cầm cây bút bi lên và cào nháp
Sau tất cả, chúng mình đã lại được về bên nhau
Thằng nào buồn xơ xác, đâu có phải là anh đâu
Anh chẳng còn thắng nổi, từng người mà anh từng đấu
Chẳng cần thêm men, chỉ cần bên em
Khoảng trời đêm đen, khi phố xá lên đèn
Hay là buổi chiều mát, tay em trong tay anh
Và tiếng nói cười hòa quyện với mây xanh
Đưa em đi chơi, ôm chặt lấy anh khi trời lạnh
Sai lầm trong đời, và đó là thứ anh cần tránh
Nên em yêu ơi, đừng buông vào anh những lời lạnh
Anh là con người, chứ anh đâu phải là thần thánh?
Chẳng phải Chúa trời, cũng chẳng phải siêu nhân
Nếu em là "đống lửa" (?), anh nguyện làm thiêu thân
Anh thương em, anh thương theo cái cách bình thường nhất
Anh thương em, như chiếc xe đạp thương con đường đất
Anh thương em, anh không quan tâm được mất
Chút niềm vui anh thường cất, nếu em cần anh nhường tất
Em, anh thương em, coi nó như điều thường nhật
Anh thương em, trao cho em đường mật
Trong tim anh, nhiều nỗi buồn nên thường chật
Giờ thay vào là niềm vui, đặt tên em, nơi đẹp nhất
Trong veo có tiếng gió thổi rì rào
Ôm anh đi, xem trong anh có gì nào?
Và anh thương em trên từng nẻo đường anh từng đi qua
Như từng tiếng tìng tang trên đàn ghita
Đường anh đi, có tiếng gió thổi dào dạt
Có mùi hoa thơm ngào ngạt
Thôi anh đi, anh chào nàng.