Mình từng có một người bạn thân | 'lá thư không gửi' (P5) - Radio#7

preview_player
Показать описание
Có bao giờ cậu đang lướt facebook, bỗng thấy vài thứ hay ho muốn tag một người vào cười cùng với mình như thói quen, nhưng bỗng nhiên khựng lại. Chợt nhận ra người mình nhớ đến lúc đó đã trở thành mối quan hệ “từng thân” từ lúc nào không hay. Thì ra, ai cũng có ít nhất một người “đã từng thân”. Thi thoảng vẫn có người hỏi: “Lâu rồi không thấy hai đứa mày đi với nhau nhỉ?” thì chỉ biết cười trừ rồi lắc đầu…

Thế còn cậu, tình bạn của cậu còn kéo dài đến hiện tại không?
Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

"Thằng vô tâm" đó là câu mà mình sẽ nhắc lại trong đầu mình cả đời.
Mình và nó biết nhau khi 2 bờ sông bắt 1 cây cầu lúc đó mình tầm 9-10 tuổi. Nhà nó thì gần nhà mình mà 2 đứa chưa bao giờ biết nhau đến khi cây cầu xuất hiện. Cả quản đời cấp 3 nó là ng đứng trước nhà chở mình đi học. Đến khi mình lên thành phố cái hoa lệ ở nơi này dần dần biến mình thành con ng khác mình trở nên " thành phố" theo cách gọi của mọi người ở quê. Nó cứ nhắn cho mình mỗi khi rãnh mà lúc đó mình lại bị vướng nhiều mối quan hệ khác nhiều công việc khác rồi mình xa cách với nó lúc nào k biết nữa. Đến 1 ngày nó gọi mình nó bảo nó lên TP chơi cho biết mà thật ra mình nghĩ nó muốn gặp mình đi chơi với mình. Mà vì 1 cái lý do khốn kiếp nào đó mà mình đã không đi và hẹn nó 1 ngày khác.... Và cái ngày khác có lẽ là kiếp sau. Bb ở quê gọi cho mình bảo nó mất và điều mà khiến mình ám ảnh k vứt ra đc là trước đó 1 tháng nó đã biết nó bị khối u não (hay là cái bệnh gì đó mà GĐ nó k muốn nói cho mn biết) chẳng còn thời gian nữa và lần nó lên TP là muốn gặp mình để nói chuyện lần Sau này, chắc chẳn còn ai hiểu mình hơn nó mặc dù khi nhắc đến chuyện buồn hay liên quan đến gia đình là bọn mình sẽ rẽ câu chuyện đi hướng khác hoặc là những câu đùa gây bất ngờ cho cả 2. Nó là ng dám tin nhưng trò điên khùng nhất của mình sẽ trở thành sự thật, dám tin mình sẽ thành công, dám tin mình sẽ sút được quả bóng siêu phẩm hình trái chuối. (Nếu mà ai đọc được đến đây thì mình mong bạn hãy trân trọng những ng gần b quan tâm b tin và hiểu b. Bớt nhưng mối quan hệ k cần thiết và tin vào chính mình để tập trung cho những mối qq thật sự quan trọng. Mỗi lần gặp 1 ai đó thì đó là duyên (và có lẽ sẽ k gặp lại) nên mong bạn hãy trân trọng những khoảnh khắc khi gặp ai đó mà b xem là bb nhé.) Cảm ơn vì đã đọc câu chuyện chưa kể với ai của mình. ❤

nguyennguyen-bjpi
Автор

11 năm, từ lúc chập chững mới bước vào mẫu giáo, đến bây giờ cũng lớp 9 rồi. Càng lớn, càng nhận ra, thì ra ai rồi cũng sẽ thay đổi, sẽ ít nói chuyện lại, sẽ bớt quan tâm nhau, sẽ càng xa lạ, sẽ càng lạc mất nhau. Những lời hứa từ hồi còn trẻ trâu đến bây giờ chắc m cũng quên hết rồi. Ai nói chia tay bạn thân không buồn? Buồn còn hơn cả chia tay người yêu ấy chứ. Đến bây giờ mới nhận ra thì ra từ bạn thân thành bạn thân cũ không phải là cạch mặt nghỉ chơi mà chỉ là không còn nói chuyện nữa, khi gặp nhau không phải là những câu chuyện đùa vui vẻ mà là những lời nói khác sáo đau lòng. Tại sao từng thân thiết đến thế mà bây giờ lạ ra nông nỗi này? Không ai biết cả vì thời gian làm thay đổi mọi thứ mà. Chỉ biết chúc cậu luôn vui vẻ, hạnh phúc với con đường mà mình chọn.
Thân ái.

hoatrenmay
Автор

Người bạn thân của mình, cũng cũ nhưng mà đột ngột quá vĩnh viễn chả bao giờ có thêm cơ hội nào chơi với nó nữa. Nó đột ngột ra đi giữa đêm, phải hơn tháng sau mình mới biết tin, đến giờ cũng được nửa năm rồi ... mình buồn

darkwarrion
Автор

Nhóm bn thân mà tôi xem họ như những ng ae thân thiết. ăn cùng nhau, chiến game cùng nhau. bọn tôi như một nhóm bn hoàn hảo. nhưng rồi một thg trong nhóm đổ lỗi và đâm sau lưng tôi. rồi cả nhóm đã bỏ tôi ở lại, đến giờ tôi vẫn ko tin rằng nó lại là người như vậy. ba tôi từng bảo "đừng bao h phản bội bn bè con nhé" tôi vẫn luôn làm vậy. nhưng cuối cùng kẻ đau khổ vẫn là tôi. những kí ức tốt đẹp cứ dằn xé tinh thần tôi mỗi ngày. Tôi ước mình có thể quên đi tất cả, tôi ko bt mình còn cố gắng đc bao lâu, con người hoạt bát lúc trước đang chết dần chết mòn. Và cũng có ngày cái tính cách lạnh lùng băng giá trong tôi sẽ trở lại. Tôi viết những dòng này là để nói ra cảm xúc của tôi hằng ngày khi nhìn họ vui vẻ hạnh phúc.

Dangphamminh
Автор

Tớ từng là bạn thân với cậu, không cùng lớp, trường ở cấp 1 nhma nhà chúng tớ ở gần nhau nên lúc nào cậu cũng sang nhà tớ chơi. Cho đến khi có bạn ấy xuất hiện, tớ với cậu cũng chả chơi với nhau nữa tại cậu có bạn ấy rồi mà. Thôi nói là nghỉ chơi cũng được, xin cậu đừng nói xấu tớ với bạn ấy nữa, cùng đừng lườm và chụm đầu lại với bạn ấy khi thấy tớ đi qua. Bạn thân cũ nghe đau hơn người cũ gấp ngàn lần ấy nhỉ... cậu đã thay đổi, nhưng tớ vẫn vậy. Tớ vẫn nhớ cậu, vẫn tiếc 10 năm chơi với cậu, cảm ơn cậu đã ở bên tớ. Tớ vẫn luôn ở bên cậu lúc cậu cần, ủng hộ mọi quyết định của cậu... tớ cảm ơn

HoangChau-jvyq
Автор

Tớ cũng có 1 người bạn từng thân
Bạn ấy nhỏ hơn tớ 1 tuổi
Chỉ vì 1 vài chuyện xích mích, chẳng phải lỗi của bạn nhưng tớ vẫn giận, tớ trốn tránh, không rep tin nhắn của bạn, và rồi tớ chủ động cắt đứt liên lạc

Đầu năm 11, tớ gặp lại bạn, tưởng sẽ không trò chuyện, nhưng bạn lại bắt chuyện với tớ . Tớ vui lắm, tớ vẫn mãi xem bạn là người bạn thân của tớ
Nhưng chúng tớ không thể thân như trước nữa, chỉ là khi gặp nhau sẽ nhìn nhau cười thay lời chào rồi cũng bước đi
Hè lớp 12, tớ nghe tin bạn tự tử.
Tớ thật sự rất sốc, rất ân hận, muốn gửi lời xin lỗi thì cũng đã quá muộn
Dù sao thì cảm ơn bạn đã là 1 phần trong thanh xuân của tớ và xin lỗi vì tất cả . Hy vọng ở một cuộc đời khác, cta sẽ lại gặp nhau

phwongg_
Автор

Mình từng có một nhóm bạn thân toàn là con gái.Mình tâm sự rất nhiều với họ, nhưng chơi một thời gian mình cứ thấy cấn cấn.Những câu chuyện các bạn ấy chia sẻ ngày càng giả đi.Đến khi các bạn ấy có người yêu hết, đi học chỉ toàn kể về chuyện tình yêu, mình dần ít chơi với các cậu ấy hơn.Tớ chơi với nhiều con trai hơn vì tớ cảm thấy hợp."Con trà xanh, chen chân vào tình yêu của người khác"tớ nhớ, nhớ mãi tớ chả bao giờ quên tớ tự hỏi vì sao và đã làm gì sai trong khi tớ chả hề yêu ai cả, tớ biết rõ người bọn nó thích, tớ đã từng nói với bọn nó tớ ko thích yêu.Nhưng rồi bọn nó chả hề để tâm.Bọn nó chửi tớ ko nói cho tớ một lí do, dần tì chuyển sang tra tấn tâm lí bằng lời lẽ khó nghe.Dần bọn tớ chả còn thân nhau nữa vì cảm thấy mỗi đứa có một lối tư duy khác nhau.Vẫn còn nói chuyện nhưng ít hơn trước kia.

Aaaaaaaaaaaasaaaaaaaa
Автор

4 hay 5 năm có phải một thời gian dài. Tớ đã từng có những người bạn thân thiết, tớ cố gắng cứu vớt tình bạn toxic này, tớ hết lòng vì tình bạn các cậu ấy lại đi nói xấu tớ, bắt nạt tớ khiến tớ mất tự tin vào bản thân mình, họ lợi dụng tớ để làm mấy trò mà họ thấy vui còn tớ chỉ thấy đau đớn, họ đánh tớ rồi nói đùa vui thôi mà. Thật sự thì hồi đó tớ thấy mình thật ngốc nhưng mà giờ tớ chả còn quan tâm mấy lời nói hay hành động của họ hồi ấy nữa, tớ cũng cảm ơn họ vì nhờ họ mà giờ tớ mạnh mẽ hơn, tớ đã biết xù cái lông nhím lên để bảo vệ bản thân mình rồi.

thuthui
Автор

Từ khi lên cấp 2, tớ và cậu ấy từng có khoảng thời gian ko liên lạc với nhau tớ tưởng tới đó là chấm hết rồi..Nhưng mà sau khi lên lớp 7 tớ bt đc lí do cậu ấy ko còn chơi với tớ khi chuyển trường nữa. Đó là vì cậu ấy muốn tớ thành người có thể tự kết bạn và giao tiếp nhiều hơn với mọi người xung quanh, lúc trước đều do cậu ấy mà mình mới nói chuyện được nhiều hơn với mọi người trog lớp..Từ lúc cậu ấy ngừng trao đổi về chuyện hằng ngày, tớ đã khóc, rầu rĩ suốt 1 tuần.. Nhưng tớ đã bình tĩnh không còn suy nghĩ nhiều nữa. Tớ bắt đầu giao tiếp với bạn kế bên đầu tiên, dần tớ nói chuyện đc với từng người từng người sau đó là nguyên lớp, tớ luôn muốn trò chuyện 1 cách tự nhiên với mọi người nhưng khi lên lớp 7. Tớ sang lớp chọn không còn ở cùng các bạn lớp cũ nữa, tớ cảm thấy cô đơn, không quen 1 ai. Tớ lại bắt đầu với việc nói với người kế bên (cũng như là người mà tớ thích bây giờ) nhưng nó khó hơn nhiều. Tớ nói cậu ấy nch với tớ nhiều hơn trong khi đó tớ lại né mỗi khi cậu ấy bắt chuyện 1 cách tự nhiên. Và cứ thế tới cuối năm tớ và cậu ây chưa thảo luận cũng như nch với nhau bất kì lần nào nữa.. Tớ cảm thấy cô đơn lắm tớ không tìm được sự chia sẻ.

Delia_nyA
Автор

mình biết kênh đã rất lâu nhưng chỉ dừng lại ở việc theo dõi. mình chưa bao h có đủ dũng khí để có thể nghe hết mà ko dừng lại, mình sợ hãi khi phải đối mặt với sự thật. nhưng mình sẽ thử.

mình rất thích kênh, thật sự rất cảm ơn bạn vì những gì bạn đang làm.

ciara
Автор

Mình cũng có một người bạn thân, mà cậu ấy cho tớ dũng cảm đứng trên sân khấu, dám cười tươi, dám nghĩ mình xinh, dám hạnh phúc, dám buông bỏ. Nhưng khi tớ chuyển trg, từ năm ấy tới h, tớ chưa cảm thấy hạnh phúc chút nào. Tớ ko thể buông bỏ cậu ấy

arielellie
Автор

Mình cũng từng có một nhóm bạn, chúng mình chỉ chơi với nhau được một khoảng thời gian ngắn nhưng đủ để hiểu nhau, mình khi ở bên họ luôn đc thoải mái, vui vẻ, đc hạnh phúc. Nhưng giờ đây vì một số hiểu lầm ko đáng có của các bạn với nhau mà chỉ còn mình và cô bạn thân nhất là còn chơi . Dù giờ đây chỉ còn 2 đứa, dù chúng mình lâu lâu cũng nhớ CNDT nhưng biết nó đã là kỉ niệm, là hồi ức ko thể quay lại. Nhiều lúc hai đứa ngồi ko nhìn nhóm bạn khác chơi với nhau lại thốt ra câu " t lại nhớ CNDT rồi m ạ " nhưng chẳng làm đc gì cả, dù gì thì cũng cảm ơn vì các cậu đã đến và cho chúng mình một khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tuổi học trò.

NgọcLanChiPhạm-sq
Автор

chơi thân với nhau phải hơn 10 năm, đến cuối cùng cũng chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà suy nghĩ xấu về nhau, không nói chuyện và rồi chấm dứt một tình bạn không có lấy một lời nói. Nhưng thoát ra rồi mình mới biết chỉ là đó giờ mình quá nhẫn nhịn, mình không tự tin vào bản thân mình nên dễ bị chèn ép, họ luôn nghĩ mình ngu ngốc và sẵn sàng nghe theo lời họ. Tự thoát ra mới biết rằng mình đã chơi trong sự toxic vô bờ bến đó được 10 năm, đánh đổi một thời gian dài để tự thấy rằng có những thứ mình không thể nắm lấy mãi mãi, có những thứ dù tới muộn nhưng bù đắp lại rất nhiều cho những thứ đã qua. Mình tự tin hơn, mình biết tự bảo vệ bản thân và biết mạnh mẽ hơn cũng là nhờ họ. Dù bản thân bị ám ảnh với việc bị chèn ép nhiều tới mức khóc không thành tiếng nhưng khóc chỉ được 2 đêm rồi lại sống như bth, dù sao mình cũng phải sống cuộc sống của mình, bạn thân rồi cũng thành từng thân thôi :(((

phuonganh_rey
Автор

Mình từng có 1 "người bạn thân".
Chú chó của mình đã đc 9 tuổi. Em theo mình từ những ngày cuối của cấp 1. Em rất thông minh. Em biết tên em là gì. Em biết bảo vệ mình khi mình gặp nguy hiểm. Em hiểu tất cả lời của mọi người nói. Em hiểu cả khi em nghe mọi người nói gia đình mình sẽ chuyển đi và ko thể mang em theo được, em sẽ có 1 ngôi nhà mới, 1 người chủ mới.
Khi mà mình đi, em tiễn mình rất xa, em chạy hết sức mình, đến khi đôi chân em ko thể đuổi được tốc độ của cái hộp sắt đang trở gia đình em kia nữa. Mình ko thể trở về thăm em vì lý do khoảng cách. Mình nghe rằng, khi mà người ta mang lồng và xích đến bắt em, em đã ko kháng cự, cho dù bản thân em ghét bị nhốt và sợ người lạ như thế nào. Mặt em buồn hiu, lẳng lặng bước vào lồng. Ko sủa, cũng ko giãy giụa. Mọi người chứng kiến cảnh đó đều đau lòng. Sao em lại hiểu chuyện đến vậy?
Em về nhà mới, gia đình ấy thương em lắm. Do em lớn rồi, em rất thông minh, em hiểu chuyện. Rất lâu mình ko về thăm em, ko 1 lần từ ngày ấy, cho đến tận ngày em ko còn trên đời này nữa.
Hôm nay người chủ mới gọi đến cho mình nghe. Em bị câu mất rồi. Bọn trộm chó mang em đi rồi.
Mình buồn lắm. Lâu ko gặp em, mình ngỡ mình quên em rồi, mình sẽ ko buồn nếu em qua đời vì tuổi già. Nhưng sao khi nghe em bị câu rồi, mình lại buồn thế? Giờ này mình hối hận vì đã ko về thăm em dù chỉ 1 lần.
Nâu ơi, chị xin lỗi. Chị có lỗi với em nhiều lắm. Mong em kiếp sau mãi đc sống hạnh phúc và đc sống trọn kiếp em nhé! Chị yêu Nâu của chị rất nhiều!

khanhvanle
Автор

cap video đã thực sự chạm tới nối đau chôn dấu sâu thẳm trong tim của tớ.Tớ thực sự tiếc nuối tình bạn này, mất đi thực sự đau:((.Tớ bây giờ chỉ cô đơn lẻ bóng tất cả mọi việc sa sút và lặng lẽ đứng từ xa nhìn sự thay đổi tích cực, bước tiến triển mới của cậu ấy rồi vui thay cậu ấy.Cậu ấy im lặng tớ thật sự mong ngóng câu trả lời nhưng tớ hình như cũng sai vì cái tôi quá cao, không mở lời tìm câu trả từ cậu, thật sự vương vấn tình bạn này.😢

LinhLe-mimc
Автор

Mình cũng từng có một người bạn thân cũng gần 10 năm. Tính họ luôn hơn thua, khinh thường, và khó chịu với những người, những thứ xung quanh trừ mình. Mình cũng cố gắng để giúp họ thay đổi dần. Nhưng đến 1 lúc thì những sự hơn thua, khó chịu đấy nó nhắm vào mình, vào lúc mình đang rất là stress. Lúc đó mình thực sự cần 1 người để chia sẻ, lắng nghe mình thì lại nhận về những điều ấy.
Và mình chọn kết thúc trong im lặng, chặn mọi liên lạc. Trong thời gian đầu thì mình vẫn có cảm giác hối tiếc, nghĩ cho họ. Nhưng dần thì mình nghĩ đó là quyết định tốt nhất mình có thể làm vào thời điểm đó. Những thứ đến lúc cần buông, muốn níu giữ cũng khó. Rồi chúng ta sẽ gặp những người khác, những mối quan hệ khác. Không dễ có ai đi bên nhau mãi

liuchanh
Автор

Cuối cùng thì, những cảm xúc của t, là dành cho m của khi trước và những kỉ niệm của 2 đứa thôi. Giờ đây, m khác, t khác, và t cảm thấy vô cùng xa lạ với m. M à, t mong m sẽ vui vẻ và khỏe mạnh, chỉ thế thôi. Gửi lời chúc mừng sinh nhật sớm tới m nhé!

oeow
Автор

Mình có một người bạn thân cũng chơi với nhau được gần 8 năm rồi, cơ mà bây giờ khoảng cách của bọn mình cứ xa vời vậy ấy. Đó là điều mà mình nhận ra khi thấy bạn ấy không còn trò chuyện với mình nhiều như trước nữa, bạn ấy cũng có những người bạn mới rồi. Hồi trước đó, mỗi lần buồn là bọn mình hay tâm sự với nhau cả buổi để giải tỏa, bây giờ thì bạn ấy cũng chỉ tâm sự với bạn mới, còn mình thì cũng im lặng chứ không biết làm gì nữa cũng không thể nào trách bạn ấy được. Mình rất nhớ cái lần mà bọn mình cùng nhau học bài, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau làm mọi việc yêu thích, cơ mà đây chỉ còn là kỉ niệm chứ không còn diễn ra nữa. Bọn mình khoảng cách ngày càng xa, và cũng có khi là đường ai nấy đi.

.nguyenhoanganh
Автор

Tự dưng 1 đêm khó ngủ, tôi mò vào fb xem lại tất cả ảnh của mình rồi tôi nhận ra mình đã mất đi nhiều thứ, từ ảnh chụp nhóm với cái gọi là bạn thân, rồi h đây hầu như chỉ share lại những bài của các trang khác chỉ để thấy rằng mình vẫn ổn khi 1 mình.

beyourself-.-
Автор

Sau tất cả cảm ơn cậu vì đã xuất hiện giúp đỡ lúc tớ khó khăn. Nếu cảm thấy không thể tiếp tục thì đừng cố nữa cậu nhé. Mệt cả 2 thôi

ngan