Karaoke Rap 2 5 Sol'Bass ft Táo Young H Có Hook

preview_player
Показать описание

Рекомендации по теме
Комментарии
Автор

Ohh . Trót nhớ, trót thương những cảm giác ấy anh đã nhận lại
Và anh biết sẽ không còn thấy nụ cười em vào những ngày mai

oceanofficial
Автор

Verse 1: [Young H]
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ

Verse 2: [Bray]
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.

Verse 3: [Nah]
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ

nguyenquockhanh
Автор

2:03 nếu sức khoẻ là tài sản
tao sẽ đem ra bày bán
lẽ ra tao phải sống như bài bản
thì nơi tao ngồi bây giờ là ngai vàng

2:20

trên đồi với nước mắt
quên thời gian do trời ban chỉ còn buông lời than "đời bạc"
ngồi nới nút thắt
vết thương ngừng khâu nhưng từng câu mà tao được nghe từ lâu dày vò nỗi đau

Soaluv
Автор

2 5 parody
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp
Anh nơi đây bị đầu gấu tới đập
Ôm trọn món nợ em ban cho
Vì giờ 2 ngàn ăn mì cũng không có
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì sâu bên trong tim anh như gai đâm
Tiền dành dụm anh góp được hai năm
Anh từng ước tương lai thật xa xăm
Bây giờ đời anh thua nùi giẻ
Mỗi tháng không góp tiền là tụi nó qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là người nghĩ cách
Gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên
Giờ mọi thứ vỡ nát
Lỗ vốn tổ trác
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc wave tàu em cũng chôm rồi thoát

pin
Автор

Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp,
Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập.
Ôm trọn món nợ em mang cho,
Để bây giờ 2k mì ăn liền cũng không có.
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì sâu bên trong, tim anh như gai đâm.
Tiền dành dụm anh góp đuợc 2 năm.
Anh từng ước tương lai thật xa xăm.
Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ
Mỗi tháng không góp tiền, là tụi nó lại qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là nguời nghĩ cách,
Gia đình sẽ khiến Ma Cao phải biết tên.
Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chác
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc Wave tàu, em cũng chôm rồi thoát
Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt
Vì với ta ... người ... luôn là nút thắt
Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...

Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại...

vietbui
Автор

Em đi khi ở đậy còn vương gió
Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau em ban cho
Khi bây giờ gặp nhau
Niềm vui cũng không có
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm
Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
Nhưng sâu bên trong tim anh như gai đâm
Ta đã bước qua nhau được hai năm
Ta từng ước tương lai thật xa xăm
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ
Ta chỉ cần nhau
Ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow
Anh và em sẽ là người ươm mầm
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu
Giờ mọi thứ vỡ nát lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta sẽ không còn trong contact
Chỉ còn chút kỷ niệm
Em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc cười khô cả nước mắt
Vì với ta người luôn là nút thắt em ơi
Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt

nghanphi
Автор

Bray : Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Táo : Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Chú 13 : Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả.
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả.
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy – ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy – vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc – Cười – Khô cả nước mắt.. Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.

dal
Автор

Khi mà em
Rời xa vòng tay của riêng anh
Chạy theo cơn mơ
Chạy theo hạnh phúc ở nơi nào
Chỉ mỗi anh nơi này
Nâng niu những thơ ngây

Và khi anh lặng lẽ chôn giấu
Bao buồn vui gói trong ngăn đựng những niềm đau
Tháng tháng ngày chẳng màng
Anh lạc lối giữa bao làn gió đang hát vu vơ

Rằng
Ah hah, hah ah ah ah hah ah
Tự nắm đôi tay anh mơ màng
Hình dung em đang chốn đây
Ah hah, hah ah ah ah hah ah
Tự hé đôi môi anh mỉm cười
Hình dung em đang ôm anh lúc này

Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng vương bên thềm
Gợi nhớ ai hương tóc mềm
Để thấy không gian dài rộng thế

Mình anh mỗi đêm ru anh vào một giấc mơ có em về
Dù mai đây ai thay anh yêu em
Mình anh với riêng anh trong đời
Vệt nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh

Có lúc chỉ muốn nói em nghe
Những điều cất giấu cứ xoáy trái tim anh
Những điều quấn lấy nhức nhối trái tim anh
Đánh mất chính bản thân anh

Có lúc đã mất hết vô tư
Quanh mình chỉ những sóng gió những ưu tư
Anh lại nhớ đến những lúc ta an nhiên
Nói những câu chuyện thâu đêm

Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng vương bên thềm
Gợi nhớ ai hương tóc mềm
Để thấy không gian dài rộng thế

truongxuan
Автор

Lời bài hát:
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc

Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.

Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc

I've been, changed a little slowly
Lately, I don't even know me
I've been, someone who I hated
I just thought that I should say it
Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn
I should call it quits and go home
Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn?
Em ơi, khung thành nào không có thủ môn?
Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày
Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày
Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược
Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống,
Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng
Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn
Always overcomplicate things
Always keep a good girl waiting
Anh muốn nói với em, là em ích kỉ
Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi
Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ?
Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù?
Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ?
Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu?

Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc.
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc

phamvungoctien
Автор

Verse 2: [Sol'Bass]
Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình
Em, xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao gio che giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh
bước vào đời em với quá khứ Em,
ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh,
vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh,
chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên Em thời gian troi qua thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng chúc phúc thì không
Em, làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ, ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối, anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó, khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.

Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ

Verse 3: [Táo]
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm, giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi

チョン-lj
Автор

Verse 1:

Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
(Cổ) họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
(Dày) vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
(Anh) đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề (biết) em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh (nghĩ) có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên (anh) không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ (có) thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng (đi), cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.

KietNguyen-ykxz
Автор

Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ Tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà…

quangbe
Автор

Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả.
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả.
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả.
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao?
Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy – ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa.
Em vẫn vậy – vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc – Cười – Khô cả nước mắt..
Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.

Táo :
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ

minhduong
Автор

Ver 1:
Anh nhìn trời đêm phủ rồi lại thở than
Vì cuộc đời anh chẳng có gì vẻ vang
Anh mang dây thanh của anh đi bán
Làm niềm vui của họ lúc cần mỗi khi chán
Lắng nghe giọt nước mắt ở trong tim
Đắng cay ngọt bùi còn hơn ở trong phim
Lặng nghe gió lộng ngoài ban công
Trong phòng bật bài nhạc "Hư không"
Cũng như lẽ thường tình người đến rồi đi
Chẳng quan tâm giọt lệ hoan bờ mi
Vẫn bài tình ca viết ra da diết
Ngân nga trong ta nỗi nhớ tha thiết
Nếu anh được gửi nỗi niềm vào mây
Anh muốn đến gần bên và nắm bàn tay
Ôm thêm 1 lần mong em thứ tha
Rồi cảm ơn vì quãng thời gian cùng anh đã qua
Kỷ niệm ngày cuối cùng mình là học sinh
Đón em thật sớm rồi đi ngắm bình minh
Em yêu vẫn còn ngồi ở yên sau
Trao anh cái ôm hôm đó thật lâu
Em hỏi anh yêu em không?
Anh cười đáp lại là "có chứ"
Nhưng 2 ta giờ đã trưởng thành...
Kỷ niệm trở thành là quá khứ

02:20
Ver 2:
Câu hát ngày cũ xưa anh còn ngân vang
Đôi chân bước chầm chậm một mình lang thang
Ánh nắng dần ngả theo bóng em lướt qua
Trong chiều gió em đứng đối diện ngay trước ta
Đôi môi bỗng ngập ngừng vì anh khó nói
Chỉ ánh mắt anh là có thể cất lên lời
Em bảo rằng em cũng vừa mới tới
Mà trái tim anh đây đã loạn nhịp liên hồi
Anh cầm lái đèo em ngay sau xe
Rồi kể lại chuyện cũ này cho nhau nghe
Nào là những dòng tin: "Em đã ngủ chưa?"
Khi Hà Nội đêm trắng vì trời phủ mưa
Em kể rằng e đã có người mới rồi
Cũng đã gần 2 năm sắp đám cưới rồi
Anh cầm thiệp em đưa tới và chúc phúc
Gượng cười nhưng lòng còn nhiều bứt rứt
Nhìn lên trời đêm phủ đầy sao ngàn
Muốn gặp em vì nỗi nhớ này vô vàn
Hái vì sao đặt vào đôi mắt nàng
Nhưng đôi tay chỉ có nắm tro tàn
Ngày mà nước mắt em rơi ướt mi
Nhìn theo bóng em quay gót bước đi
Anh lặng lẽ tự vấn ước gì
Níu đôi tay em trước khi em bước đi

Ver 3:
Tình yêu này em có còn không?
Đôi tay anh nắm thì e lại càng buông
Anh nhớ buổi chiều, cái chiều hôm đó
Nghe giọng em cười hòa cùng vào trong gió
Tí tách, tí tách có tiếng mưa rơi
Giông bão đến như lòng anh còn chưa nguôi
Kết thúc chuyện tình đành phải buông xuôi
Chuyện cũ đã lâu rồi cảm xúc còn nguyên mà em ơi
Nếu được quay lại, cái lần đầu tiên
Anh sẽ quay đi và chỉ lặng im
Không có cuộc hẹn lúc mà em rảnh
Để cho trái tim không tan thành trăm mảnh
Quán quen anh ngồi thiếu bóng em rồi
Thôi hẹn em vào kiếp luận hồi
Mình gặp lại sẽ không có nước mắt
Mà lúc đó anh chỉ nghe thấy tiếng em cười

NamNguyen-mruh
Автор

2-5
Từ khi em đi chỉ cảm giác một mình mới là thứ làm cho anh thấy ổn
Anh không còn phải lo những suy nghĩ đã không còn tự do bởi vì muộn phiền anh đã chất đầy kho
Anh cầu cho mọi thứ phát nổ anh sẽ chấp nhận chết chỉ để lại được tự do
tự do là nơi những suy nghĩ không còn hình bóng em
Tự do là khi anh không còn nhốt mình trong những ký ưc đó
Anh biết mình đang sống với một gã phản bội
Trái tim của anh nó vẫn đập nhưng lý do là vì em
Đôi khi câu hỏi "tại sao" anh luôn đặt
Tình cảm anh trao có lúc nào là không thật
Vậy tại sao em vẫn chọn cách ngoảnh mặt
Bỏ anh nơi đây chỉ một mình với những đêm dài vắng lặng

trongvan
Автор

Không phải anh than thở

Mà đó thật sự là quảng thời gian khổ

Khi chẳng có em bên cạnh

Cùng chia sẻ niềm vui nổi buồn

Có lẽ em đã quên anh

Bỏ những khối phiền đong đầy nỗi niềm

Vào cuộc tình này đổ vỡ

Chẳng lẽ phải quên đi

Tình 2 năm

Bàn tay nắm

Càng say đắm

Từng cố vì nhau mặc cả gia đình can ngăn

Trong bản thân anh vào những ngày đó

lamtrieuphucqui
Автор

Ngày em bỏ ta ra đi
Chẳng còn gì với anh được gọi là thiết thực
Nỗi buồn này ta chẳng biết để đâu
Đành để ra giấy cùng với viết mực
Anh đối với em thì chả là gì
Nhưng nàng đối với ta thì lại tiếc thật
Để cố gắng trong đêm thì
Mong hình bóng nàng phần nào đó sẽ được vơi đi mất
Bao nhiêu mong ước anh đã dựng xây
Tự hỏi bao giờ anh mới có được đây
Để rồi mình tự ngã xuống vực đáy
Bao nhiêu chân thành này nào em có thấy
Con tim nàng ta đã cố lấy
Giữa dòng đời tình yêu này xô đẩy
Nhưng tình yêu này nàng đâu cần mấy
Phá vỡ mộng tưởng mà ta đã cố xây
Ta đau buồn nàng nào có hay
Trái tim nàng ta vẫn cố lay
Nhưng giấc mộng nó vẫn vỗ bay
Anh ngu muội đâm vào thứ anh không thể lấy
Ta vẫn khóc cười khô cả nước mắt
Và rồi người không còn trước mắt
Em ơi
Sẽ thế nào nếu ta đứng trước mặt

NguyenThanh-cbxp
Автор

Cuộc tình đẹp rồi sẽ tàn khi bình minh
Anh luôn tin vậy nên có đôi lúc tuyệt tình
Em nghĩ là chữ thương mình chưa đến
Nhưng với anh là yêu em cũng thường tình
Một lần trao nhau bao lời đau
Để nhận lại chuỗi ngày dài đầy mộng mị
Khói thuốc làm con tim anh chìm sâu
Nối tiếp ngày sau để tình yêu thật hùng vĩ
Nhưng mà em làm anh tin tình yêu là có thật
Làm anh can đảm để sữa chữa nhưng lỗi lầm của quá khứ
Có lẽ đôi khi tệ khi đã làm tổn thương em
Những kí ức còn lại là thước phim còn lấm lem
Đèo em trên xe tàn vi vu kể nhau nghe về chuyện tình
Ước mơ ngày nào đó sẽ cùng nhau đón bình minh

chíHậu-id
Автор

Tính ra nếu vẫn yêu nhau thì giờ là tròn 4 năm rồi em nhỉ…

phansean.
Автор

Young H
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Bray :
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại g
Nah :
Anh xin lỗi em
Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm
Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam
Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam
Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ ko muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ

TuanTran-mdot
welcome to shbcf.ru