filmov
tv
Cánh đồng lúa quê hương
Показать описание
Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày, quê hương là con đò nhỏ, êm đềm ru nước bên sông.... Quê hươnng thanh bình, thiêng liêng, và nhiệm màu đã đi vào thơ ca, đi vào tâm khảm mỗi người mà không có một ngôn từ nào mô tả, diễn đạt. Còn một quê hương khác nữa muôn đời bình yên và tĩnh lặng, nơi đó thật sự tẩm đẫm an bình, thanh tịnh, ngập tràn sự thật nhiệm màu và không bao giờ biến hoạt. Thế nhưng, quê hương đó ở nơi mà ngôn từ, âm thanh và ý tưởng không thể nào chạm tới được, vượt ra ngoài tầm với của các giác quan, làm chúng ta đang ngày một đi xa, không bao giờ quay trở lại được.
Quê hương tôi nước mặn đồng chua, làng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá... Cánh đồng lúa quê hương mênh mông, xanh mát, ngút tầm mắt chứa đựng muôn vàn hình ảnh, kỷ niệm tuổi thơ tôi chứ không khô cằn, sỏi đá. Thế nhưng những giọt mồ hôi, những buổi lội ngập đầu phun thuốc, những ngày cày cấy còng lưng của mẹ, những con đỉa bám chặt vào chân, hút máu đến no căng, những trưa nắng chói chang vác những đon thóc vàng óng đem đổi kem, dưa... đã khắc sâu vào tâm khảm mỗi người con người bằng xương bằng thịt trong ngay giây khắc này.
Sau hàng chục năm trời rời xa cánh đồng lúa quê hương, bôn ba nơi chốn đô thành náo nhiệt, giờ đây, khi đứng trước những ngọn lúa vàng trĩu bông, những ngọn gió mềm, trơn thơm mát, những giọt nắng chiều đượm màu hạt thóc, tiếng chim ríu rít đâu đó ngay cạnh quanh đây, và rồi những vui buồn chợt mất, những ồn ào, huyên náo đã qua, chỉ còn lại mình ta, thênh thang, yên bình.
Quê hương tôi nước mặn đồng chua, làng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá... Cánh đồng lúa quê hương mênh mông, xanh mát, ngút tầm mắt chứa đựng muôn vàn hình ảnh, kỷ niệm tuổi thơ tôi chứ không khô cằn, sỏi đá. Thế nhưng những giọt mồ hôi, những buổi lội ngập đầu phun thuốc, những ngày cày cấy còng lưng của mẹ, những con đỉa bám chặt vào chân, hút máu đến no căng, những trưa nắng chói chang vác những đon thóc vàng óng đem đổi kem, dưa... đã khắc sâu vào tâm khảm mỗi người con người bằng xương bằng thịt trong ngay giây khắc này.
Sau hàng chục năm trời rời xa cánh đồng lúa quê hương, bôn ba nơi chốn đô thành náo nhiệt, giờ đây, khi đứng trước những ngọn lúa vàng trĩu bông, những ngọn gió mềm, trơn thơm mát, những giọt nắng chiều đượm màu hạt thóc, tiếng chim ríu rít đâu đó ngay cạnh quanh đây, và rồi những vui buồn chợt mất, những ồn ào, huyên náo đã qua, chỉ còn lại mình ta, thênh thang, yên bình.
Комментарии